10.1: Dỗ mèo

1.7K 139 7
                                    

*ding-dong*

vừa mới tắt điện thoại để chuẩn bị ngủ thì chuông cửa nhà Vũ kêu. Vũ với tâm trạng đang vừa dỗi vừa cáu vừa tủi vcl đi ra mở cửa. trước mặt em không ai khác là Khôi, x2 sự khó chịu trong người.

"chưa gì đã sang?"

em nói mà lộ rõ sự khó chịu trong đó.

"giận tao hả?"

Khôi kéo tay em vào nhà như thể mình mới thật sự là người trong nhà này, rồi cùng nhau an toạ trên chiếc sofa to đùng ở phòng khách.

"không"

em quay mặt đi chỗ khác trả lời.

"tao không cố ý giả ngơ đâu mà"

"...."

"quay lại đây nhìn tao này"

Khôi hết sức ăn năn nói, tay cũng xoay người bạn về phía đối mặt với mình.

"tao xin lỗi nhé?"

cậu im lặng đợi câu trả lời, nhưng lúc lâu sau đó thì đáp lại là tiếng thút thít của người bé hơn.

"sao thế? sao lại khóc?"

câu hỏi như giọt nước tràn ly, van nước mắt của em cứ thế mà mở hết cỡ, nước mắt đua nhau rơi xuống. chú cún bự cuống cuồng nói, tay thì nâng khuôn mặt kia lên để coi, tiện tay lau đi mấy giọt nước mặt đã rơi xuống gò má em.

"t-tại..mày í"

"tao xin lỗi mà, đừng khóc nữa nhá?"

"không...không biết đâu. cứ không dừng được ấy..."

Khôi ôm lấy em vào trong lòng, tay vỗ vỗ lên mái đầu tròn của Vũ, miệng thì liên tục câu tao xin lỗi, nín đi mà, đừng khóc nữa nhá

và nó hiệu quả thật. 10 lần như 1, cách này luôn hiệu quả với bé meo mít ướt tên Vũ.

"nào, nín dứt, lại ốm nữa giờ"

"có ốm thì cũng tại mày..."

"ừ ừ tại tao, thôi nín nhé, sau này tao không thế nữa"

"biết người ta không thích mà cứ ép hoài, giận chết bỏ mày luôn"

"muốn tốt cho mày mà, cứ vậy thì sao đi đâu được. hơn nữa là, lỡ sau này không có tao thì sao..."

"mày bảo ở cạnh tao mãi còn gì..."

"lỡ! hiểu không? tương lai ai nói trước được"

"thế tập từ từ thôi nhá?"

"chịu à?"

em gật đầu.

"ừ, tập từ từ"

"giờ đi ngủ để lát đi mua đồ ha"

nói rồi cậu kéo Vũ dậy, đẩy lên phòng ngủ.

————

Chuyện giờ mới kể:

sức khoẻ Vũ khá yếu. dễ ốm vặt, nhạy cảm nhiều thứ. mỗi lần ốm không hẳn là nặng nhưng ốm hoài, cảm vặt là chuyện thường của Vũ. dăm ba bữa trở trời là sụt sịt liền. em còn là kiểu sẽ sốt sau mỗi lần khóc quá chớn, nếu chỉ đơn giản là sụt sùi do cảm động chuyện gì đó rồi rơi nước mắt sẽ khác nhưng khóc lớn như vừa rồi là có vấn đề đấy. người em sẽ từ từ nóng lên và đi vào cơn sốt, Vũ từng nhập viện vì khóc quá nhiều, khóc không kiểm soát rồi đâm ra sốt liền tù tì lên cả 40 độ C, thế là co giật xong nhập viện. lần đó em doạ bố mẹ một phen phát hoảng.

(TEXTFIC) | Meanie: friends Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ