Chap 44 : Thấy được thứ không nên thấy

655 43 0
                                    

Tú Vi bước ra khỏi phòng khám nhìn Diệp Anh :

- Không sao, chỉ là suy nhược cơ thể, chăm sóc tốt một chút, người mang thai nhạy cảm, tránh làm em ấy xúc động.

- Em biết rồi.

Diệp Anh gật đầu rồi đi vào phòng bệnh. Hôm trước biết tin Thuỳ Trang có thai cô đã gọi điện thông báo cho ba mẹ hai bên, cả nhà ai cũng vui mừng lắm. Nhưng hôm nay Thuỳ Trang có chuyện, Diệp Anh lại không có báo cho ba mẹ Thuỳ Trang hay vì sợ họ lo lắng, mà vừa vặn ba mẹ cô cũng vừa đi du lịch cho nên tạm thời bây giờ cũng chỉ có cô và nàng.

- Cún~~

Thuỳ Trang thấy Diệp Anh đi vào liền cố gắng gọi.

- ..............

Diệp Anh im lặng không đáp trả lại.

- Đừng giận chị nữa, chị chỉ muốn giúp em.

- Chị coi chị giúp được gì cho em ? Chị có biết em lo cho mẹ con chị lắm không ?

- Chị xin lỗi mà, xin lỗi, không đến công ti nữa.

Diệp Anh nghe nàng nói thế liền mỉm cười. Mi mắt có phần giãn ra không cau có nữa. Đặt tay lên đầu nàng xoa xoa.

- Thật là không đến công ti ?

- Thật, ở nhà ngoan ngoãn làm Diệp Phu Nhân của em.

Thuỳ Trang quả quyết, sau việc này nàng cũng có phần lo lắng cho sức khỏe của tiểu bảo bối nên thôi, thuận theo ý Diệp Anh, ở nhà cho rồi.

- Được. Vợ em ngoan lắm.

- Nhưng chị ở nhà sẽ rất buồn chán.

Thuỳ Trang một lần nữa lại nũng nịu, chu chu cái miệng ra.

Diệp Anh để nàng ngồi lên, dựa hẳn người vào ngực mình, xoa xoa cái bụng của nàng :

- Chị và con là trên hết, đừng để em phải lo lắng, khi thấy chị ngất xỉu, em quả thật đã rất sợ, sợ mẹ con chị có chuyện gì, lúc đó chắc em sống không nổi nữa. Nếu chị cảm thấy ở nhà buồn chán, thì đến công ti làm trợ lí cho em, làm việc ở cùng phòng làm việc với em, em trông chị.

Diệp Anh cũng không phải không hiểu ý tốt của vợ, vợ cô là không muốn mang tiếng ăn bám chồng nên mới một mực muốn đi làm, bây giờ đành đoạn nhốt ở nhà sao ? Thôi, vậy cứ để nàng làm trợ lí cho cô đi, cô có thể trông coi nàng mọi lúc mọi nơi, mà Thuỳ Trang cũng coi như giúp được Diệp Anh chuyện công ti.

- Cái gì mà trông chị, em làm như chị là con nít không bằng.

- Vậy chị xem chị bây giờ đang là cái dạng gì ?

Diệp Anh ngó nàng chọc ghẹo, mà Thuỳ Trang cũng tự nhìn lại mình, cả người không xương dựa vào người Diệp Anh, mặc kệ cho cô ôm ấp hôn hít, cưng nựng. Ở nhà đến bữa ăn đều được Diêp Anh múc rồi đút cho ăn, đến giờ ngủ sẽ được Diệp Anh bế vào phòng tắm, đánh răng rửa mặt rồi bế lại ra giường, đắp chăn. Sau đó được Diệp Anh ôm ấp, hát cho nghe thì mới ngoan ngoãn chịu ngủ. Có khác nào một tiểu hài tử chứ ?

Sau một hồi nũng nịu, thì nàng cũng đồng ý cho cô đưa về nhà nghỉ ngơi. Diệp Anh cũng xin ở công ti nghỉ để ở nhà chăm vợ.

[Diệp Lâm Anh x Trang Pháp] Diệp Tổng Nhặt Được Của Nợ Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ