Kèm học(1)

149 20 0
                                    

"Ở trong xóm của tao có một bạn nam trạc tuổi tụi mình. Vẻ ngoài hút mắt lắm. Ban đầu tao chỉ nhìn vì thấy người ta đẹp thôi. Bận đồng phục chơi cầu lông với mấy em nhỏ, gương mặt không tì vết ướt đẫm mồ hôi trông vô cùng, vô cùng đẹp traii aaaaaaa."

Người ngồi đối diện không đáp, không chớp mắt mà nhìn vẻ mặt vui sướng của Quyền Thuận Anh.

"Trời ơi Vũ ơi há há, đẹp trai lắm Vũ ơi. Trên đời có người bận đồng phục trắng, mặt đẫm mồ hôi mà đẹp được như vậy hả Vũ?"

"..."

"Không được rồi không được rồi, tỉnh lại đi Quyền Thuận Anh. Người ta có đẹp thiệc cũng không đến lượt mày đâu."

Ánh mắt của người ngồi đối diện quay về với cuốn sách trinh thám trên tay. Nhưng tâm trí lại không đặt vào mấy con chữ trong sách, mà là "bạn nam trạc tuổi đẹp trai bận đồng phục trắng mặt đẫm mồ hôi."

Đại não dường như đã bị xâm chiếm bởi vẻ mặt tươi cười của Quyền Thuận Anh chưa từng làm với cậu.

Đại Nguyên Vũ cố làm vẻ bình tĩnh, tay bóp mạnh vào quyển sách dày cộm. Chống tay lên cằm nhìn Thuận Anh.

"Mê nó à?"

"Không, đẹp nên nhìn thôi."

"Mê nó à?"

"Đẹp nên nhìn thôi, ai đẹp tao cũng nhìn à."

"Mê nó à?"

"..."

"Mê rồi à?"

"Không có m-"

"ĐÙNG!"

"Cái gì vậy ba?!"

Đột nhiên, Đại Nguyên Vũ đập mạnh quyển sách lên bàn. Không đầu không đuôi buông một câu.

"Từ chiều mai, tao đến nhà kèm mày học Lý."

Không để Quyền Thuận Anh kịp từ chối, Đại Nguyên Vũ đã cắp cặp đi ra khỏi lớp sau tiếng chuông tan học. Thuận Anh đứng ngây ra trong lớp, đến khi tụi bạn huých vai mới lớ ngớ xách cặp ra về.

Trên đường về, Thuận Anh không gặng hỏi gì Nguyên Vũ, Nguyên Vũ cũng ít nói hơn mọi khi, thi thoảng bắt chuyện hỏi hôm nào thì cậu rảnh để nó qua nhà kèm học.

Cậu im lặng quan sát tấm lưng to lớn của Đại Nguyên Vũ. Còn Nguyên Vũ nghĩ gì, cậu không biết.

Phải trả thù lao gì đây nhỉ..? Cái thằng cọc tính này thì muốn gì chứ? Nó giàu bỏ mẹ ra.

Chiều ngày hôm sau, Đại Nguyên Vũ thật sự đến nhà của Quyền Thuận Anh. Khi nãy, cậu thấy Vũ chở cậu về rồi vội quay về nhà lấy đồ bỏ quên.

Thuận Anh bước ra từ nhà tắm, cậu ngó nghiêng tìm cái ba lô của Vũ nhưng chẳng thấy. Bỗng, cậu nghe thấy tiếng thắng xe ở trước nhà, chạy ra xem thì thấy tên mắt cáo vai đeo ba lô, một tay bồng bế con chó con trộn giữa hai màu lông trắng và nâu.

long lanh lấp lánhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ