4

340 36 0
                                    

Nếu Jimin nghĩ Jeongguk đã thay đổi thì cậu đã sai lầm rồi. Mặc dù trong hai ngày qua, Jeongguk đã không sai Jimin đi vòng quanh các tầng khác hay đi lấy cà phê từ bên kia đường ba lần, nhưng điều đó không có nghĩa là cậu an toàn trước sự trả thù của Jeongguk. Trên thực tế, vị CEO đã dùng đến một cách khác, táo bạo hơn.

"Tất cả chúng luôn sao?" Jimin hỏi, giọng điệu đầy sợ hãi khi nhìn chằm chằm vào kho lưu trữ khổng lồ chứa đầy hồ sơ, tư liệu và các thùng carton dán nhãn.

Jeongguk giấu nụ cười tự mãn trước khi trả lời: "Đúng vậy, cũng không nhiều lắm đâu." Một lời nói dối trắng trợn vì căn phòng chứa đầy lịch sử của Jeon Enterprise trên giấy mực chắc chắn là quá nhiều. Dẫu Jeongguk đã cảm thấy tồi tệ và tội lỗi trong một khoảng thời gian, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn đã tha thứ cho Jimin vì đã rời bỏ hắn. Jimin nhìn vào các hàng kệ chứa đầy các tài liệu kinh doanh với vẻ mặt lo lắng vì cậu phải hao tốn một khoảng thời gian dài; việc này sẽ khiến cậu tốn mất hàng giờ, nếu không muốn nói là vài ngày.

"Tôi muốn chúng được sắp xếp theo thứ tự bảng chữ cái của các sự kiện," Jeongguk giải thích, mỉm cười chiến thắng trước khuôn mặt cau có của Jimin. Hắn rất muốn hôn lên cái bĩu môi của chàng trai tóc vàng, nhưng hắn là một con người nhỏ mọn, bản tính thù dai không cho phép Jeongguk mềm lòng trước khi đảm bảo rằng Jimin nhớ đến hắn và hối hận vì đã rời bỏ hắn.

Đó là tính cách của Jeongguk; hắn không thể không sống như hiện tại. Công bằng mà nói, hắn không phải là kiểu người thích nói nhiều lời, cố tỏ ra thân thiện hay tử tế với cấp dưới. Tính cách của hắn đặc biệt lạnh lùng với người mới và Jeongguk không quan tâm đến việc người khác nhìn nhận mình như thế nào. Bạn bè của hắn hiểu hắn, và đối với họ, Jeongguk là một người bạn dễ chịu, chỉ thế thôi là đủ với hắn rồi. Jeongguk không cần sự can thiệp của bất kỳ ai khác vào cuộc sống của mình, vì đế chế và danh tiếng mà hắn xây dựng là để thỏa mãn bản thân hắn chứ không phải để trở thành một chủ đề nóng hổi cho miệng lưỡi người đời bàn tán. Vốn dĩ Jeongguk đã như vậy rồi.

Tuy nhiên, việc thích Jimin thậm chí còn khiến hắn trở nên tồi tệ hơn. Ban đầu đầu, Jeongguk định bắt Jimin đứng cạnh máy in cả ngày và bắt cậu sao chép đống tài liệu vô dụng, nhưng sau đó cảnh tượng hắn đã bắt gặp vài lần trong hai ngày qua hiện lên trong tâm trí hắn – Yoongi và Jimin đang trò chuyện vui vẻ bên cạnh máy in.

Rõ ràng giờ họ đã là bạn bè và Jeongguk không có vấn đề gì đặc biệt với điều đó. Tuy vậy, lúc nhìn thấy Jimin cười tươi với đôi mắt biến thành vầng trăng khuyết khi nhìn một người khác không phải mình khiến máu hắn sôi lên. Yoongi đã là bạn của hắn trong nhiều năm và hắn không hề có mặc cảm gì với anh ấy. Dẫu vậy, nhìn Jimin cười thật lòng với anh, với khuôn mặt rạng rỡ, khiến hắn phát điên.

Jimin sẽ mỉm cười vui vẻ với Yoongi, dựa cả cơ thể lên người anh ấy khi cậu mất thăng bằng trong lúc cười lớn, nếu cậu không phải rời đi từ hai tuần trước. Trái ngược với Jeongguk, Jimin sẽ cố tỏ ra chín chắn khi ở cạnh hắn, gật đầu trước mọi yêu cầu của hắn, lần nào cũng nói "Vâng thưa Sếp!"; trong khi cậu sẽ bộc lộ bản tính trẻ con của mình với Yoongi. Đôi khi Jeongguk cũng để lộ tính ngang tàng của mình, nhưng hầu hết thời gian hắn sẽ luôn kiểm soát bản thân. Và chỉ riêng điều đó cũng đủ lý do để hắn trở nên nhỏ nhen và giao cho Jimin sắp xếp tài liệu lưu trữ, để cậu luôn ở trong tầm mắt hắn mà thôi.

•kookmin• [v-trans] kiss me, kiss me sweetNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ