9. Kiếp này còn nợ môi hôn

32 2 0
                                    


Lê đứng chết trân sau lưng kẻ vừa quay bước. Hốc mắt nó đã cay xè. Sống mũi nhưng nhức đau. Hàm răng phải bấu chặt lấy đôi môi run rẩy. Thế là thất bại đấy ư? Thế là người ta đã chà đạp lên tấm lòng của nó đấy ư?

Thế là hết đấy ư? Rồi mai người ta không đến nữa đấy ư?

Nó muốn đuổi theo, nhưng sao đôi chân rã rời quá. Lê tưởng như mình có thể khuỵu ngay xuống đất lúc này.

Có những mối liên hệ đã vụn gãy từ trước cả khi thành hình. Vốn chẳng nên thành hình.

Nước mắt không ghìm nổi đã bắt đầu rơi lã chã. Lê nghiến môi mình đến gần bật máu, tiếng rưng rức nghẹn bứ trong họng, vai nó run lên bần bật.

Bỗng gáy nó có ai ôm ghì lấy, ép nó phải cúi xuống. Một xúc cảm ướt mềm ấn chặt lên môi.

Lê trợn mắt. Kỳ Thiên Long đương hôn nó.

Sao trời quay cuồng trên bầu không tím ngắt. Lê không dám tin vào thực tại. Người đàn ông nó đem lòng thương đương đáp lại nó, không cần bất cứ một câu từ nào, chỉ có cái ôm siết vòng qua cổ và nụ hôn choáng váng đầu óc.

Một giây điên đảo, Lê bất giác hơi hé miệng. Đầu lưỡi mềm ướt của đối phương ngay lập tức trườn vào khoang miệng nó. Nước mắt mằn mặn theo khóe môi thấm vào vị giác cả đôi người. Lưỡi kẻ kia không ngừng quấy rầy, như tìm kiếm trong miệng nó một sự hồi đáp, tìm kiếm từ trong trái tim nó một mạch nguồn tình ái.

Lê vòng tay ra sau siết lấy eo người nọ, kéo sát hắn vào lòng mình, đẩy cái hôn sâu hơn nữa. Trong con ngõ tối và bầu không khí đặc quánh, chỉ còn tiếng môi lưỡi quấn quýt lấy nhau, ướt át, gợi tình.

Hai gã trai hôn nhau đến đầu óc váng vất. Không còn biết ai là ai, hơi thở này thuộc về kẻ nào, dịu ngọt trong miệng kia từ đâu mà tới. Mãi khi Thiên Long vì tê dại mà khẽ cắn lấy môi đối phương, đôi người mới tiếc rẻ tách nhau ra. Bàn tay Lê vẫn đan chặt nơi eo hắn, không có ý buông. Từ vị trí này, nó có thể nhìn thấy ánh mắt hắn hãy còn mờ mịt vì đê mê, hai cánh môi bị cắn đến sưng tấy hé mở, nhịp thở gấp gáp phả vào cổ nó nóng rẫy. Sự quyến rũ chết người khiến Lê như phát dại vì mê mẩn. Trong người nó máu huyết đương sôi lên ùng ục, có thứ gì rục rịch chạy dọc cơ thể, giục giã nó phải tham lam hơn nữa, chiếm lĩnh nhiều hơn nữa.

Lê nói trong tiếng hổn hển:

- Anh Long...

Thiên Long đưa tay chặn môi nó. Hắn không dám nghe giọng nói nam tính khêu gợi ấy thêm nữa, bằng không, khát khao nhục dục đương gào thét trong người sẽ bùng nổ ngay mất. Phía bên dưới của cả hai đương cọ vào nhau, những chuyển động dù chỉ là chút ít đã đủ khơi mào thú tính. Long cảm nhận được cơ thể đương nóng rực kia, bản thân hắn cũng khổ sở vì thèm muốn, song hắn biết bây giờ chưa phải lúc. Vả lại, người nhà của Khôi Vũ sẽ về trong một chốc nữa, hắn không thể nấn ná thêm nữa.

- Tôi phải về rồi, Khôi Vũ. Không khéo lát nữa lại giáp mặt với họ.

Bấy giờ cậu trai kia mới nhớ ra mình là ai, mình đương làm gì, mới nhớ ra mình còn người nhà, mới nhớ ra cuộc tình ái của nó hãy còn phải vụng trộm. Nên dù tiếc đứt cả ruột, nó vẫn phải thu tay về, thả người đàn ông ra.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Mar 26 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[tình trai, fanfic, commission] TRÊN MANH CHIẾU CẦM CANơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ