Nghe thấy lời A Bảo, Long Hạo Thần liền cảnh giác lùi lại sau, giơ kiếm lên trước mặt, tư thế sẵn sàng nhào vào đấu 300 hiệp này thật sự làm cơ mặt người nào đó khẽ giật.
"Long Hạo Thần, có bệnh mau chữa, đừng để nặng thêm".
"Hả? Không phải là muốn đánh với ta sao?".
Vẻ mặt Long Hạo Thần khẽ nghệch ra, trông thật không dám nhìn.
Nhìn hắn vẫn ngốc trệ đứng đó mắt đối mắt nhìn mình, A Bảo thật không muốn nhìn nhận sự thật tên nào đó kiếp trước đã giết hắn, quá mất mặt.
"Bổn điện hạ lời nói có từ nào muốn đánh với ngươi???".
Nghe lời A Bảo, Long Hạo Thần tuy lòng còn cảnh giác nhưng vẫn miễn cưỡng ngồi xuống, sau đó mới khó hiểu nhìn A Bảo.
"Nếu không muốn đánh ta thì ngươi muốn làm gì? Ta không giúp gì được cho ngươi".
Long Hạo Thần cảm thấy bản thân không có gì để trao đổi với người trước mặt, chỉ ngoài Dạ Tiểu Lệ, nhưng đó là thứ có chết Long Hạo Thần cũng không giao.
Long Hạo Thần bị suy nghĩ bản thân thuyết phục vì thế cảm giác cũng càng tăng thêm.
Thấy hắn lại nâng thêm một tầng cảnh giác mới, A Bảo không cảm thấy ngoài dự đoán, hắn không cảnh giác mới lại, thử hỏi có một tên tiếng xấu đồn xa bỗng muốn ngồi xuống nói chuyện với hắn, hắn chắc chắn giết không thương tay, nhưng hành động tất nhiên ngầu hơn tên này nhiều.
"Ta có cách để ngươi hoàn thành điều ta muốn".
"Cách gì???".
Lời nói kết hợp với nụ cười tà mị kia, trong lòng Long Hạo Thần bỗng dâng lên cảm giác không tốt lắm.
Quả nhiên, lời vời dứt, chưa để Long Hạo Thần kịp phản ứng A Bảo đã nâng tay chưởng một phát về phía Dạ Tiểu Lệ, khiến cơ thể xụi lơ của cô nàng đập mạnh vào tảng đá gần đó, rên lên một tiếng rồi lại gục xuống, không rõ sống chết.
"Ngươi!".
Sự việc diễn ra quá nhanh, Long Hạo Thần chỉ có thể mờ to hai mắt nhìn về hướng của Dạ Tiểu Lệ bàn tay siết chặt, quay phất lại nhìn A Bảo.
"Ngươi lừa ta?!".
"Lừa ngươi? Ta đã nói với ngươi sẽ không làm gì bọn họ à?".
"Chưa ai nói với ngươi đừng tin lời ma tộc à".
Khẽ liếc mắt nhìn Dạ Tiểu Lệ không nhút nhít, A Bảo cũng chả lo lắng quá, hắn tự biết lực tay mình tời đâu, Dạ Tiểu Lệ chắc chắn không chết được, cùng lắm là gãy mấy khúc xương thôi, chả có gì lớn.
Nghe thấy giọng nói hời hợt của A Bảo, toàn thân Long Hạo Thần đều là lửa giận, phẫn nộ cùng cực, hắn không nên giảm cảnh giác với tên chó này, đè lời chửi tục muốn thoát ra xuống, nắm chặt thanh kiếm trên tay, hắn như trút phẫn nộ của bản thân vào nhát chém đó hướng thẳng tới A Bảo.
Thấy vẻ mặt Long Hạo Thần như thế, A Bảo quả thật rất hài lòng, đây là bước cuối cùng của kế hoạch hắn bày ra, để Long Hạo Thần tiếp nhận sức mạnh của thần. Chỉ như vậy mới như kiếp trước đánh hắn bị thương, nếu không.... Nhiệm vụ không hoàn thành, làm chết hết sáu người thừa kế ma thần mà vẫn lành lạnh, phụ thân chắc chắn xử chết hắn.

BẠN ĐANG ĐỌC
Thần Ấn Vương Toạ [A Bảo x Môn Địch] Đời Này, Yêu Ngươi
Non-FictionTrải qua một hồi tử vong bao phủ, lần nữa mở mắt nhìn cảnh tượng quen thuộc cùng Môn Địch đứng kề bên, khi nhận ra bản thân sống lại, rốt cuộc thì điện hạ của chúng ta sẽ làm gì để đi ngược với nguyên tác, bảo vệ người vì hắn mà hi sinh bản thân đây.