"Tại sao bạn...chỉ đứng yên đó?"
Nghe đến đây,Player có chút dừng lại khiến cho Dogday phải thắc mắc. Cậu chỉ mỉm cười sau đó mím môi nhìn anh như đang cân nhắc một thứ gì đó
"Sao vậy Angel?"
"Um..Lần ấn tiếp theo...có thể..ùm..khiến anh nhớ lại những thứ gây ám ảnh?"
Dogday nhìn Player có vẻ do dự,anh khẽ cân nhắc có nên để bàn tay bẩn thỉu của mình xoa đầu cậu không...Về sau anh đã chọn lựa được rồi. Anh đặt tay của mình lên đầu cậu mà xoa nhẹ,ngồi xuống và nhìn cậu
"Nếu đó là điều em muốn...tôi không sao đâu!!...Một kẻ không bao giờ khuất phục dưới tay Catnap có tinh thần săt thép lắm!!"
Anh mỉm cười híp mắt rồi tự tay ấn vào cái nút đỏ hai lần nữa
"Bạn không thể ở đây...bạn không thể ở lại"
"(hét)"
Những tiếng hét dài ngoằng ngoẵng được phát ra,nó cứ chậm chờn khiến người nghe cảm thấy vừa đáng sợ vừa đáng thương. Sau đó âm thanh hét tuyệt vọng biến mất,Player hé đầu nhìn vào bản mặt đen thui của Dogday. Chỉ thấy anh dần ngẩng đầu lên và.....một gương mặc tích cực?
"Hm...Cũng không đáng sợ như tôi tưởng tượng"
"Dogday.."
Dogday khẽ nhìn vào tấm bìa,sau đó lạ nhìn vào con người trước mặt rồi cười tươi
"Không sao đâu Angel...chỉ là nghe nó khiến tôi nhớ lại giọng nói trong trẻo của bản thân..."
Player nghe xong liền như được thông suốt một thứ gì đó,cậu quay người lại với anh rồi mỉm cười
"Hehe,tôi rất giỏi sửa chữa...sau khi xong chuyện này tôi sẽ tặng anh một món quà"
Cậu nói một cách ẩn ý rồi cười khúc khích,sau đó liền cầm tay anh mà kéo tới một ống trượt. Cậu chỉ vào nó rồi lên tiếng
"Có vẻ như chúng ta được trượt cầu trượt tiếp rồi~"
Thế là hai con người cùng một chả small smiling critter cùng nhau trượt xuống ống,trượt xuống đến nơi sau đó cậu mới hoảng hồn khi nhìn lên vai Dogday
"Mini Catnap...mất rồi?"
"Nó muốn ở lại nên tôi thả nó đi.."
"Vậy hả?..mà nơi này!!...P-play gì gì đó?"
Player Dòm ngó xung quanh khiến Dogday chỉ biết bất lực nhìn. Đứng trước khu vực này khiến anh bất chợt nhớ về bản thân khi xưa,những bức tượng điêu khắc về nhóm Smile Critters từ lâu không còn động đến khiến nó bám đầy bụi
"Playhouse.."
"Ah!!..Playhouse playhouse..."
Cậu như được khai sáng mà liên tục lẩm bẩm về nó. Ầy,cậu có giỏi tiếng anh đâu mà...cái nhà máy này toàn lấy theo tên của tiếng anh thì có tới cố cụ nội cũng chẳng nhớ nổi mà!!
"Alolo,còn ổn không?"
"Ollie?"
"Ai vậy?"
Dogday có chút giật mình khi giọng của Ollie lại suất hiện ở đây. Sau một hồi giới thiệu giữa đôi bên,Ollie bất ngờ khi biết chú cún nhà ta không còn bị giam. Cái máy nó gặn hỏi
BẠN ĐANG ĐỌC
hối hận...
Fanfictionyeah..........đẻ hàng đẫy vô...mốt k bt đủ khả năng lấp k nx...trời ơi là trời... tiêu đề đánh lừa người xem,yên tâm,he...happy ending chứ k phk huhu ending đâu văn phong tui bất ổn,thông cảm nho~