nghĩ đc một plot mới cho Napday siu hay(đảm bảo chưa ai nghĩ tới...chắc thế)
tui theo số đông,có nên triển không a?+++++++++++++++++++++++++++++++++++
"C-Catnap...sao cậu lại làm vậy..."
Hoppy?Hắn đã làm gì đâu...hắn đang chiến đấu với Player và Dogday của hắn cơ mà?
"Cậu sẽ không bỏ tớ đâu...đúng chứ?"
Nói gì thế?...hắn ta có bỏ rơi ai bao giờ...đừng nói mấy kiểu hắn đã giết bọn họ chứ?
"Catnap...cậu nói tớ và cậu là bạn đúng không?"
Không,bạn hắn chỉ có Dogday và Prototype-..à không...tên 1006 đó không còn là bạn hắn nữa..
"Cậu mù quáng rồi Catnap...tôi rất hối hận...giá như lúc đó tôi không quen cậu.."
Dogday của hắn...thay đổi cách xưng hô?Sao cách nói chuyện lại lạnh lùng xa cách như vậy chứ?Hắn nhớ mình đã biết lỗi buông bỏ 1006,đã nhớ xin lỗi Dogday mà hứa trở thành một chú mèo ngoan rồi cơ mà....hắn...làm gì khiến anh ghét hắn chứ?
"Dogday..."
"Biến đi con mèo hoang sao chổi,đừng gọi tên tôi...mắc ói lắm"
Dogday đang xua đuổi hắn...chả nhẽ hắn lại một lần nữa cô đơn không ai bầu bạn sao...hắn biết rồi mà Dogday...sao anh có thể nhẫn tâm nói những lời cay độc như thế chứ....hắn tuyệt đối không thích quay về với cô đơn...tuyệt đối không...không...không thể quay về với cô đơn...."Không!!!"
Catnap bật người dậy rồi hoảng hốt,trái tim đập bình bịch do cảm giác sợ hãi vì bị bỏ rơi,mồ hôi thì túa ra như tắm. Hắn không quan tâm bản thân hắn giờ ra sao,Dogday của hắn...ừ đúng rồi...Dogday của hắn đâu rồi...làm ơn đừng bỏ hắn lại...
"Ưm....C-Catnap?..."
Ngay tức thì độ nặng biến mất khiến Dogday theo quán tính mà thức giấc,anh dụi dụi mắt nhìn con mồn lèo tím lịm tìm sim đang quay trái quay phải quay lên quay xuống như một cái chong chóng tre của Doraemon
Nghe thấy giọng điệu ấm áp quen thuộc ở sau lưng,hắn ngay lập tức quay về sau mà tìm kiếm mặt trời của hắn. Ừ,anh sẽ không bao giờ bỏ hắn,đó chắc chắn chỉ là giấc mơ ác mộng thôi...Dogday của hắn không phải loại người như thế...
"Dogday...."
"Hm,sao thế Catnap?Tớ đây?"
Giọng điệu ngái ngủ cùng động tác dụi dụi mắt khiến cho hắn cảm thấy nhẹ lòng phần nào. Phải,Dogday của hắn sẽ luôn luôn trong sáng như thế,không có chuyện đen tối nói câu nào cứa dao vào tim hắn câu đấy. Hắn lo lăng quá nhiều rồi....
"Tớ gặp ác mộng..."
Nhìn chú mèo nhỏ người đầy mồ hôi,mắt đỏ au sắp khóc khiên anh liền mủi lòng. Anh nhẹ nhàng ấn đầu hắn xuống lại bên đùi lúc nãy rồi lên tiếng trấn an
"Không sao nè,vậy ngủ một giấc mơ khác nhé?"
"Ưm..."
Mùi hương vanilla dễ chịu nhẹ nhàng tỏa ngay đầu mũi khiến hắn cảm thấy thật thoải mái,những cái vỗ về dịu dàng từ bàn tay anh khiến hắn có cảm giác mình sắp thiu thiu vào giấc ngủ thứ hai. Chợt cảm thấy không đúng,cái thứ gì đang nằm lên bên đùi còn lại của Dogday thế kia?
"Player?"
"Ừm..cậu để yên cho Angel ngủ chút nhé,lúc nãy em ấy cũng chịu giữ im lặng cho cậu ngủ đó"
BẠN ĐANG ĐỌC
hối hận...
Fanfictionyeah..........đẻ hàng đẫy vô...mốt k bt đủ khả năng lấp k nx...trời ơi là trời... tiêu đề đánh lừa người xem,yên tâm,he...happy ending chứ k phk huhu ending đâu văn phong tui bất ổn,thông cảm nho~