6

4.6K 373 19
                                    

Ẩn nhẫn thực sự được tạo ra là dành để tả Lee Sanghyeok. Cơ thể bị dáng người cao lớn hơn đè xuống bên dưới đâm rút vào một nơi, miệng hậu huyệt trong nhất thời có cảm giác như bị xé toạc, nỗi đau đớn chỉ có thể phân tán qua vết cắn bên môi cố nén xuống sự giải phóng tuyến lệ. Cơn đau tranh đua cùng sung sướng, đấu tranh ngay hạ bộ khiến anh thực sự muốn chết quách đi cho xong. Nhưng Lee Sanghyeok là đang làm tình cùng hậu bối thân tín khác đội mà anh luôn muốn để mắt đến. Là người giữa phỏng vấn vẫn luôn chú ý đến từng cử chỉ của anh lúc anh cần. Là người nhặt bảng tên và micro cho anh lúc anh bối rối. Là người nghịch ngợm gọi anh hai tiếng "đội trưởng" giữa cánh phóng viên với nụ cười tươi và mắt híp ngốc nghếch.

Là người chậm cạy gỡ hàm răng muốn cắn nát môi hồng rồi hối hả hôn lên. Jihoon, Jihoonie, Jihoonie đang hôn anh.

"Sanghyeokie"

Tiếng thở gấp luồn qua kẽ răng, lấn át đi tâm tình đã sụp đổ trong đáy lòng dậy sóng. Thoắt một cái, anh nhìn thấy phía sau Jihoon là bầu trời chứa cả thiên hà lấp lánh cao vời vợi. Anh đang mơ à? Làm tình cũng có thể sinh ra ảo giác sao?

Âm thanh cao vút bay khỏi cuống họng anh khi da thịt va đập ồn ào nơi giao phối, Jihoon bắn đến thoải mái, không vội rút ra mà muốn cắn vào phần vai cổ trắng ngần lấm tấm mồ hôi.

"Cỏ à?"

Lúc răng hắn cạ vào chỗ da mỏng, vô tình để đầu mũi chạm vào lớp thực vật xanh mướt thơm mùi cỏ ướt. Jihoon vội ngẩng đầu, lúc này mới đưa mắt nhìn ra khoảng không xung quanh, bọn họ nằm giữa đất trời hoang vắng, mọi thứ tối đen chỉ nhờ vào sao sa và mặt trăng bầu bạn dẫn lối. Sanghyeok quá mệt để có thể cất tiếng hỏi bất kì điều gì, với vết cắn lờ mờ phiếm hồng trên cổ, và một cơ thể rã rời ngổn ngang.

"Anh à, em nghĩ... chúng ta gặp chuyện rồi."

Jihoon lúc này mới rút mọi thứ ra khỏi nơi kín đáo, vứt chiếc bao cao su lõng bõng nước sang một bên rồi đứng dậy. Khắp nơi chỉ có một thảm cỏ trải dài, xung quanh tối đen, bên tai còn nghe tiếng róc rách như suối chảy. Hắn hoang mang quỳ xuống, gọi tên kẻ duy nhất có thể giải đáp giúp họ ngay lúc này.

"Ari! Ari, mau đến đây!"

Sanghyeok vẫn như cũ nằm im trên bãi cỏ, mắt khép hờ nhìn hắn. Từ phía sau vang lên tiếng sột soạt của bước chân, theo phản xạ cả hai cùng ngoái đầu lại nhìn.

"Quỷ tha ma bắt, còn chưa hấp thụ cho bằng hết đã bị đá về chỗ cũ rồi!"

Ari vừa đi vừa phủi phủi đống cỏ dính trên lớp vải gấm đắt tiền, chỉnh sửa lại dây lụa thắt trên tai.

"A! Hai ngươi cũng đến đây à?"

Như gặp lại bạn hiền, Ari nhảy cẫng reo lên trong vui sướng.

"Coi bộ dạng ngươi kìa Sanghyeok, mới thế mà đã nằm bẹp rồi. Sau này sao mà lấy chồng đây?"

Muốn ngồi dậy đấm con cáo già một phát vào đầu quá. Nhìn anh giống muốn lấy chồng lắm à?

"Ari! Chuyện này là sao? Ngươi..."

Jihoon nhìn rõ tám cái đuôi bình thường vẫn phát sáng như đèn pha giờ đây trông bình thường hệt như đuôi cáo, nó còn rụt đuôi và tai lại giấu đi trước khi Jihoon kịp nói thêm lời nào.

|R18| Cửu Vĩ Hồ • ChokerNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ