Lại bắt đầu một ngày mới,đến lúc anh phải kêu con mèo đang nằm kế bên mik dậy mới đc để đi lên công ty để giải quyết công việc cũng chỉ là kiểm tra lại những mail của khách hàng cũng như là doanh thu bữa giờ gần tới trưa dắt cậu đi mua mấy bộ đồ rồi còn mua đồ cho con nữa cũng như thực hiện lời hứa tối qua.Tối qua anh bị cậu cắn ngay cái bắp tay giờ nó còn hơi đau đau khổ dzới"bé mèo" này ghê luôn á tròiiii
"Bây giờ là gần 8h sáng"
Tú: Lập ơi dậy nè em!!*lây cậu*
Đáp lại bằng một tiếng"Ưm~~" khó chịu
Tú: dậy đi nè em!!Có lên công ty ko nè!?
Lập:*lẩm nhẩm trong miệng* ty công,công ty,cống tỷ,công ty
Tú: ủa em đọc bùa hả Lập!!!Dậy đi mò
Lập: em mệt~~~mệt mà!!
Tú: em bệnh hả!!*Áp tay lên trán cậu* ủa có nóng đâu ta!?Em bị sao nói anh nghe nè
Lập: em ko muốn dậyyy~~Mệt lắm
Tú: vậy thôi anh đi làm vệ sinh cá nhân trc đó nha!!Lát nữa em dậy sau nha
"...."
Anh thấy cậu đã nhắm mắt ngủ nữa rồi,anh cũng bất lực luôn nên thôi cậu muốn ngủ nữa thì anh cũng chiều vậy,chứ giờ mà kêu nữa ko chừng cậu lại bị kích động
Tú vừa làm vệ sinh cá nhân xong đi tới tủ quần áo để lấy đồ,sẵn lấy luôn cho cậu
Mà giờ.....Tú: ủa Lập ơi!!Dậy đi mà em!!!
Lập: Ưm....gì nữaaa!!
Tú: có đi với anh ko hay là ở nhà???
Lập:*mơ màng*em đang hơi mệt đó à nha,từ từ em dậy mắc gì mà anh hối dữ vậy!!!*có chút cáu gắt*
Tú:Vậy thôi kệ em!! Anh đi xuống ăn sáng*nói rồi anh đứng dậy ra mở cửa rồi đi xuống lầu*
Lập:*từ từ ngồi dậy*Ủa mà..mình nói có sai gì đâu ta!?..sao tự nhiên kệ mình rồi đi xuống luôn vậy...anh Tú ghét mình thiệt rồi...sao..sao*nói rồi nước mắt cậu bắt đầu rơi xuống*
Cậu ngồi ôm chặt lấy cái gối mà khóc nấc lên
Anh ở dưới nhà nghe thấy tiếng cậu khóc liền chạy lên, thấy cậu khóc anh bay vào dỗ dành cậu nữaTú: anh xin lỗi..anh xin lỗi mà!!*ôm cậu và xoa xoa vai*
Lập: anh ghét em thiệt rồi đúng ko!?Mặc kệ em luôn!!Em đang mệt mà..mà sao anh ko tin em*cậu vẫn còn nức nở*
Tú:*lúng túng*anh..anh xin lỗi em mà!!Tại.tại do anh hối em dậy lẹ quá nên mới làm như vậy thôi!!Anh..anh xin lỗi em mà
Lập:*tự dưng cậu lại bất giác cười lên*
Tú:Ủa!Ủa! Sao mới đó mà em cười rồi
Lập: anh làm em mắc cười chứ bộ*vẫn ôm miệng cười khúc khích*
Cậu mắc cười trc cái sự lúng túng trên gương mặt của anh,giọng anh cũng vậy vừa dỗ dành mình mà còn cà lâm nữa trời ơi tự dưng cái cậu ko còn thấy mệt khó chịu nữa nên mới cười như vậy á!!
Tú: em nắng mưa thất thường ghê thiệt lun í tròi!!*vừa nói vừa lấy tay lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên mặt mặt cậu*
BẠN ĐANG ĐỌC
Tula-Anh Sẽ Luôn Bảo Vệ Em
RomantizmHi chao sìn mn 😆 🚨Câu chuyện này sẽ có nhiều cảnh coi như là 18+ sương sương thui à 😅 🚨Xin vui lòng ai bị dị ứng với cơm tró thì chú ý trước khi xem 🚨 Chuyện này là do tôi nghĩ và viết ko hề có thật ở ngoài đời ngay cả những nhân vật là do tôi...