Tôi đã quá vội vàng à?Hay là... tôi hôn dở quá?
Không mà? Ý là, tôi thấy ảnh đâu có phản ứng ghét bỏ gì đâu?
Tôi thấy cũng ổn mà he? Nụ hôn với anh nghĩ lại mà nói thì nó... Siêu ngọt ngào luôn í.
Aaaaa
Mày bị gì thế Seok Matthew!!!!
Sao mày lại hôn ảnh huhuhuhhhuhh!!!Hanbin bước ra cùng Gyubin, bỏ lại mình tôi. Anh không nói câu nào, suốt một tuần sau đó. Thành thực mà nói, cảm giác như anh đang tránh mặt tôi. Trời ạ! Chắc là tôi hôn dở lắm. Ước gì có cỗ máy thời gian của Doraemon để tôi có thể quay lại thời điểm đó.
Tôi không nên mà! Có ai lại đi hôn người khác vì người ta thơm mình không? Seok Matthew mày đúng là ngốc mà! Sao mày dám chứ huhuhuhu. Đồ ngốc này!
Tôi lăn lộn trên giường ở kí túc xá, đập đầu vào gối rồi nghĩ xem có nên bảo anh ấy là tôi chỉ định đùa thôi, xong tôi bị trượt ngã chẳng hạn? Ý là tôi không có nói dối giỏi là một chuyện, liệu có ai tin không nhỉ?
Nhưng mà, tôi đã đợi anh 3 năm rồi!
Hai đứa chỉ nắm tay và ôm. Không có một sự tiến triển nào ngoại trừ nụ hôn hôm nọ.
Nhưng bây giờ phải bình tĩnh đã, đầu tiên là phải gặp anh. Tôi mở điện thoại, viết tin nhắn, gửi đi rồi vội vàng thảy điện thoại xuống giường, nằm nhắm chặt mắt.
Tôi gửi cái gì ấy hả?
"Anh. Nếu không bận thì, anh gặp em chút nhé ạ."
Gửi xong tự thấy hơi đần đần nên tôi định gửi lại, nhưng lại nghe thấy tiếng anh Hạo phát ra từ giường trên.
"Anh đang ở ngay trên này em còn định gặp anh như nào nữa?"
Biết gì không? Điều đần hơn là nãy tôi lại gửi cho anh Hạo thay vì anh ấy. Mà ảnh thì nằm ngay bên trên. Thật sự đấy. Tôi chỉ muốn kiếm cái lỗ chui xuống.
"Em tìm Sung Hanbin à?"
Thật sự ấy không có cái lỗ nào dưới đất thật à? Tôi phi vào trong phòng tắm như tên bắn, để lại một câu em đi tắm đây.
Tình trạng của tôi cứ như vậy cả ngày. Tôi dõi theo anh cả một ngày dài, nhưng chẳng nói nổi một lời. Tâm trạng sa sút đến nỗi chẳng thể ngủ ngon giấc, đồ ăn cũng chẳng còn hấp dẫn. Sau khi tắm xong, anh Hạo đang sắp xếp đồ đạc có vẻ như chuẩn bị ra ngoài.
"Anh đi đâu vậy?"
"Cũng muộn gớm nhỉ?"
Anh Hạo vừa lên tiếng cũng là lúc tiếng gõ cửa vang lên nên tôi chưa kịp hỏi ý anh là gì. Anh Hạo khoác túi lên vai, mở cửa ra, chào bằng câu đến rồi à.
Tôi sốc đến nỗi rơi cả khăn lau đầu xuống đất.
"Matthew tìm mày, anh với Ricky đi chơi, đêm không về đâu. Ngủ ngon hai đứa."
Tôi và Hanbin bị bỏ lại (!)
Ột tô kê huhu
"Tắm xong rồi à em?"