6╰⁠(⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠'⁠꒳⁠'⁠⸝⁠⸝⁠⸝⁠)⁠╯

75 9 7
                                    

Chao xìn anh em..ừ thì off đc mấy ngày r nhỉ? Thật ra tớ lười kinh khủng, chắc mng quên tớ rồi nhỉ..ê giờ đặt tay xuống cái bàn phím là buồn ngủ à...thôi ráng nhaa!!

- mau ăn đi ngại gì nữa!

Soobin ở đối diện cứ nhìn em mãi, em không thể nuốt nổi

- em no rồi

- aiss mới ăn được 7 miếng mà no gì? Nhóc ăn nhiều lên nào

Khoan đã....

- hmm...anh đếm từng miếng luôn sao?

Soobin im lặng quay mặt đi chỗ khác

- oh oh hôm nay quán có cái trần nhà đẹp ghê!

Em lắc đầu rồi gắp một miếng KimBap ăn, chiếc má phồng lên khi ăn như đang cám dỗ Choi Soobin

Anh ta cứ nhìn Yeonjun trong suốt buổi ăn mà chẳng không đoái hoài đến đĩa thức ăn

Anh cứ nhìn em cười tủm tỉm như mấy cô bạn gái lần đầu hẹn hò ấy!

- Yeonjun ah!

Nghe tiếng của Soobin em giật bắn ngước lên

- hửm!

Ở ngay mép em dính 1 hạt cơm trắng, Soobin nhìn vào đôi môi hồng hào đó.

- anh..anh nhìn gì hả? Môi em dính gì sao?

- môi em dính 1 hạt cơm kìa, để anh lấy ra cho

- thôi em tự làm đ-...

Chưa nói dứt câu thì anh đã dùng tay nhẹ nhàng lấy hạt cơm ra, khung cảnh lúc này như được tua chậm lại vậy...

Ánh mắt em dán chặt vào mắt anh, đôi mắt anh sâu lắm! Bên trong chắc chứa nhiều điều bí ẩn lắm nhỉ?

Thời gian như ngừng trôi, em chỉ mong được nhìn anh bằng khoảng cách gần như này...mãi mãi...

- Yeonjun, Yeonjun!

- ahh!! Em..em đây

- em nhìn gì vậy hả?

- không gì...mau đi giao nốt đống hàng nào!

Em vội vã đứng dậy đi ra xe

Soobin thấy vậy cũng nhấc mông lên để chạy theo em bỗng tiếng chủ quán vang lên

- nhóc kia trả tiền chưa mà chạy?

Soobin quay lại thì đã thấy ông chủ nắm lỗ tai anh ta rồi

- ây ây da!! Bỏ cháu ra

- nhóc này định ăn quỵt hay sao ?

- cháu quên trả thôi mà...ít nhất chú nên nhẹ nhàng chứ

Ông chủ thả tai Soobin ra, anh ta dùng tay vuốt nhẹ xem xét tình hình lỗ tai của mình

Em đứng ở ngoài mà không nhịn được bật cười lớn

Soobin vừa rút tiền ra trả vừa lườm em

Khi trả xong anh ta phóng nhanh đến chỗ em với vẻ mặt giận dỗi

- nè nè! Sao nhóc bỏ anh

- thì...thì ai biết đâu!

Vừa nói em vừa nhìn lỗ tai đỏ ửng đó

[Soojun] Phải Lòng Anh Chủ Tiệm BánhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ