Trùng hợp?

57 9 20
                                    



Nhìn thế là đủ rồi, ai về nhà nấy thôi.
Vẫn là anh và ngôi nhà quen thuộc... vẫn là anh đang lăn lộn trên giường chiến đấu với cái mớ suy nghĩ hỗn độn trong lòng mình. Trong đầu anh là háng tá câu hỏi.. chẳng phải là tài liệu hồ sơ hay công việc gì cả, mà là về chàng trai đó, còn cả lá thư..?

Anh ngán ngẫm mà vỗ trán bất lực. Sao anh có thể quên được Renatus là ai cơ chứ.. Anh bỗng có suy nghĩ rằng lỡ ngày nào em cũng đến chờ thì sao? Mà suy nghĩ này hiện lên chả được bao lâu thì đã bị anh thổi đi ngay. Người như em cũng chả thiếu người
theo đuổi, hà cớ gì phải để tâm đến người như anh.

Anh muốn quên cái chuyện rắc rối này đi nên đành xem điện thoại thì có một tin nhắn từ đồng nghiệp gửi đến anh. "Là Ryoh sao?" Cậu ta nói ngày mai sẽ có bất ngờ dành cho anh. May sao cũng vì tò mò mà anh nguôi được phần nào chuyện về em. Đêm cũng muộn rồi, mai anh vẫn còn việc.

*Sáng hôm sau*

Anh dậy hơi muộn nên đã đi làm hơi trễ.. Mà trụ sở hôm nay kì lạ nhỉ? Đã vào giờ làm việc rồi nhưng chỗ này hơi vắng thì phải. Ồ, khu làm thì vắng nhưng phòng nghỉ hơi xôn xao. Anh mở cửa ngó vào xem thì thật là mọi người ở đây. Họ trêu anh là đến trễ nên đã bỏ qua chuyện hay nhưng vẫn nhanh gọn mà kéo anh vào tụ rồi tiếp tục.

Ra là Ryoh gửi thiệp hồng đến mọi người. Ai cũng cười sặc sụa vì không nghĩ Ryoh nổi tiếng là cuồng bản thân.. nay lại có tâm tư mà để ý người khác, nay lại còn cưới luôn cơ. Ryoh nghe thế không buồn mà có vẻ tự hào khi mình là người đầu tiên khai mâm, cậu ta còn định làm một cái đám cưới thật to, đãi cả trụ sở này. Nghe thế thì ai cũng hí hửng mà chúc phúc cho Ryoh, anh cũng thế. Thấy mọi người đông đủ thì đầu anh bỗng nhảy số ra điều gì đó. Anh nhìn ngó xung quanh thì tóm lấy ngay Renatus lôi cậu ta đi ra hành lang.

"Gì đây Kaldo, anh định kiếm chuyện à?"

"Renatus.. cậu.. có nhớ tháng trước tôi nhờ cậu cái gì không?"

"Hả? Nhờ gì cơ?"

Ôi thôi.. nhìn cái mặt đần thối của cậu ta thì anh biết mình nhờ sai người rồi, sai người sai thời điểm. Anh bất lực thở dài ra một hơi.. anh muốn đấm cậu ta nhưng thôi.

"Lá thư"

"Lá thư gì cơ?..... ồ... lá thư..... gì nhỉ..??"
Anh hận mình quá.. anh muốn tương tác với cậu..

"À, tôi nhớ rồi.. Xin lỗi anh nhé Kaldo.. Hình như là tôi quên bén nó rồi"

"Renatus à...."

"Lỗi tôi, lỗi tôi. Tôi xin lỗi. Tại hôm đó có hoi nhiều việc... nên là tôi quên"

"Ha... thôi được rồi, không sao. Chuyện qua rồi, tôi đi đây"
Nói với cậu ta thêm thì anh chẳng được gì nên định quay lưng đi nhưng lại bị cậu ta giữ lại. Nhìn mặt cậu ta có vẻ đang hiện lên chữ áy náy nhỉ?

"Hay là để tôi tạ lỗi với anh nhé? Thì Ryoh sắp cưới rồi ấy, anh có muốn đi may vest không? Tôi biết một chỗ may khá nổi tiếng và giá cũng ổn"

Anh nghĩ bụng là sẽ từ chối nhưng nhìn lại tủ đồ nhà anh chẳng có gì ngoài vest xanh và đồ đi làm.. Mặc đó đi đám cưới thì ngại chết. Và vẻ mặt cậu Renatus này nhìn tội lỗi quá nên anh đồng ý cho cậu ta có cơ hội chuộc lỗi.
"Ừm cảm ơn cậu, coi như cậu có ý tốt"

[KalMaca] Ở đây ăn bánh Macaron với Mật ongNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ