Chương 29

209 13 0
                                    

Trong văn phòng tổ dạy học năm nhất, có vài vị giáo viên tham gia chấm bài đang ngồi tám chuyện.

"Cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi rồi." Kỳ thi tháng vừa qua, bầu không khí khẩn trương đã giảm bót, các thầy cô cũng thả lỏng hơn rất nhiều, "Đến chúng ta còn không thích thi thố nữa chứ nói gì đến học sinh, là cuối tuần nhưng lại chẳng thể nghỉ ngơi, còn phải chấm bài nữa."

"Cũng may có các em học sinh năm hai nguyện ý giúp đỡ."

"Mọi người phát bài thi về cho lớp mình hết chưa?" Chủ nhiệm lớp ba hỏi, "Thừa dịp không có tiết học, tôi đã phát hết bài ra cho lớp tôi rồi, đồng thời cho chúng nó xem thành tích của bản thân mình luôn, không gấp cho lắm."

"Đúng rồi, thầy Hyunwoo." Chủ nhiệm lớp bốn nói, "Lúc nãy tôi có xem qua bài thi lịch sử của Wonwoo lớp thầy, bài đó là tôi chấm, trả lời khá tốt, có thể thấy được em ấy nắm kiến thức rất vững, trả lời câu hỏi cũng phù hợp với yêu cầu. Chỉ có điều, cái tật xấu viết chữ lôi thôi luộm thuộm ở ngay trên bài thi kia, cần phải sửa lại."

Chủ nhiệm lớp bốn: "Tôi đã trừ em ấy khá nhiều điểm trình bày, thầy nhớ nhắc nhở em ấy một chút, bảo em ấy đừng vì thế mà nóng giận, cũng đừng vì thế mà kiêu căng ngạo mạn. Bảo em ấy về suy nghĩ lại, chứ để đến lúc thi đại học rồi, mỗi một con điểm đều rất quan trọng, phải trình bày bài làm một cách sạch đẹp, thi đại học trừ điểm trình bày còn gắt hơn bây giờ."

"Đều là vì tốt cho em ấy." Thầy Hyunwoo tủm tỉm cười, "Wonwoo sẽ hiểu mà."

Thầy Hyunwoo định về lớp học để xem Wonwoo đang như thế nào. Thầy đẩy cửa văn phòng ra, hướng về phòng chủ nhiệm của mình.

Chỗ ngồi của Wonwoo trống không, không biết đã đi đâu rồi.

"Wonwoo có đang ở trong lớp ba không?" Thầy chủ nhiệm giữ Jihoon đang chạy trên hành lang lại.

"Dạ có." Jihoon ấp a ấp úng trả lời, ánh mắt trốn tránh, rõ ràng là đang chột dạ.

Chủ nhiệm lớp lại nhìn vào trong phòng, thật sự không tìm ra: "Ở chỗ nào?"

Jihoon căng da đầu chỉ chỉ trần nhà: "...... Là lớp ba ở lầu bên trên."

Chủ nhiệm lớp: "?"

Mingyu đứng trước cửa toilet nhìn Minghao đang loạn cào cào lên.

Kim Mingyu: "Gấp quá hả?"

"?Tao không gấp, mày mới gấp đó." Minghao không kịp thở ra hơi, "Mày lại làm gì vậy, Wonwoo khiêng cái chổi tìm tới tận cửa rồi, đang đứng trước lớp chờ mày đó."

Kim Mingyu: "?"

Có làm gì đâu.

Chiều hôm qua hắn vẫn đang thân thiện ngồi cạnh Wonwoo trên khán đài, còn cùng nhau nói chuyện trên trời dưới đất, Wonwoo còn bảo hắn không phải tra A, giờ sao lại thế này.

"Tao nghĩ...... chắc cái này chỉ là hiểu lầm thôi." Mingyu vừa dứt lời, liền thấy phía sau Minghao chậm rãi hiện lên một cái chổi, "Hôm nay tao còn chưa kịp chọc cậu ta nữa mà."

Sao quả báo lại đến trước được nhỉ?

"Đồ quỷ cái." Wonwoo một bước xông tới, "Xách đầu ra đây."

[ MEANIE/ ABO ] TIN TỨC TỐ NÓI CHÚNG TA KHÔNG CÓ KHẢ NĂNG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ