Chương 17: Tranh đấu với nhau

2.6K 87 0
                                    

Chương 17: Tranh đấu với nhau.

Edit & Beta: Minh Nguyệt Tâm Vy

Hoàng hôn diễm lệ như máu, đem bầu trời nhuộm thành một mảnh hồng sắc. Mặt đường trải đá sáng bóng, bốn phía hành lang dựng các hòn giả sơn tinh xảo rất đặc biệt, trăm hoa cỏ theo gió phiêu vũ. Ánh hoàng hôn như lửa đỏ đáp xuống làm Long Diệu Hoàng cung hùng vĩ tráng lệ tỏa ra nét yêu mị huyễn hoặc

Ngự Khôn cung, tẩm cung của hoàng đế Hiên Viên Ly.

Từng cây cột lẫn bốn vách tường đều dát hoàng kim xa hoa, ngọc phỉ thúy lung linh chạm trên đỉnh cột. Từng đợt từng đợt gió nhẹ quanh quẩn, mùi hương thơm ngát nhè nhẹ tràn đầy bên trong. Rõ ràng bày ra là cảnh sắc quý giá hoa lệ, nhưng mơ hồ bên trong lại tỏa ra một chút hơi thở âm lãnh quỷ dị.

" Hoàng nhi, thân thể như thế nào?". Trong tẩm cung bên trái ghế rồng, một nữ nhân trung niên đang thưởng trà, âm thanh thản nhiên từ môi đầy mọng phát ra. Trên người nàng một thân cung trang màu đỏ thẫm, mặt trên thêu một đóa mẫu đơn to bằng tơ vàng, vạt áo cùng tay áo dùng chỉ bạc tinh tế dệt nên Phượng hoàng, toàn thân tản ra khí chất cao quý, nàng chính là Khương thái hậu của Long Diệu Hoàng triều.

" Nhi thần đã làm mẫu hậu lo lắng, trước mắt thì tình trạng thân thể cũng không tệ lắm ". Theo ánh mắt thái hậu nhìn lại, trên long tháp, một nam tử ước chừng 20, 22 tuổi mở miệng nở nụ cười. Hắn một thân long bào hoàng kim chính là Long Diệu Hoàng đế__Hiên Viên Ly. Da thịt tinh tế kết hợp với chiếc mũi cao cùng con ngươi trong suốt, khuôn mặt thanh tú tuấn dật tuy rằng hiện lên một chút tái nhợt của bệnh trạng nhưng lại không thể che giấu đi khí chất cao quý toát ra từ người y.

" Vậy là tốt rồi ". Khương thái hậu đặt nhẹ chén trà xuống, ngữ khí đạm nhu, bất quá, nàng ngồi trên một chiếc ghế hoàng kim khác hoa văn bồ câu có nạm Huyết Lưu Ly ánh ra huyết sắc tiên diễm, lại tỏa ra một chút quang mang dày đặc.

" Thụy vương đến, Tuyên vương đến! ". Ngoài điện, một âm thanh có chút bén nhọn vang lên.

" Vi thần tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế. Vi thần tham kiến thái hậu, thái hậu thiên tuế". Thụy vương Hiên Viên Diễm cùng Tuyên vương Hiên Viên Kỳ nháy mắt đi đến trước long tháp, khom người thi lễ nói.

" Đều là huynh đệ một nhà, không cần đa lễ, ngồi đi!". Khóe mắt Hiên Viên Ly mỉm cười nhìn hai vị vương gia, hơi thở ẩn chứa suy yếu nói.

" Tạ hoàng huynh ". Hiên Viên Diễm cùng Hiên Viên Kỳ đồng thời đáp, sau khi nói xong, nghiêng đầu, hai tròng mắt lạnh lùng va chạm giữa không trung. Tiếp theo dời bước đi về hai phía, phân biệt hai bên trái phải mà ngồi. Thụy vương Hiên Viên Diễm ngồi tại phía bên phải, Tuyên vương Hiên Viên Kỳ ngồi xuống phía bên trái cạnh Khương thái hậu.

Tuyên vương và Thụy vương cùng tuổi, đều là hai mươi. Tuyên vương có ngũ quan thanh tú tựa như được bàn tay thần tạo ra nhịp nhàng ăn khớp, lông mi cong cong, mũi cao thẳng, cả người tuấn mỹ dị thường. Chính là toàn thân quanh quẩn hơi thở âm lệ làm mất đi vẻ hoàn mỹ của hắn.

So sánh với Tuyên vương mà nói, Thụy vương vận tử y nhẹ nhàng, tóc đen tuyền theo gió phiêu vũ. Ánh hoàng hôn bao phủ lên người hắn khiến dung nhan mị hoặc chúng sinh càng thêm rực rỡ, khí chất lãnh ngạo vô cùng, xen lẫn một thân cao quý cùng một thân phiêu dật mới chân chính là hoàn mỹ nhất.

Đặc công tà phiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ