14. [ Trường có Ma?]

86 8 3
                                    

Giờ ra chơi, Thiên Bình và Sư tử, Song tử, gặp ở phía sau sân trường, anh nghiêm túc nhìn hai đứa học sinh của mình. "Hai em biết lão Vương?". Không biết hai đứa này là ai, xuất thân như thế nào, nhưng dính vào Lão Vương đó chắc chắn không phải điều tốt.

"Thầy biết anh ấy hả?" Song tử có chút giật mình nhìn Thiên Bình. Thiên bình gật đầu.

"À vâng, người đó là Chú của em có gì không ạ?". Sư tử lên tiếng, gương mặt ngây thơ vô số tội. Thiên bình sốc nhìn Sư tử. Cô bé này giả ngốc hay ngốc thật vậy?. Ai mà không biết cái tên Lão Vương đó chứ. Một kẻ man rợn , giết người , bắt cóc người khác, rất nhiều lần cảnh sát bắt hắn, nhưng vì không đủ bằng chứng nên mới thả hắn ra.

"Em có biết...". Thiên bình chưa nói liền bị Sư tử chặn lại. "Thầy có tốt hơn chú ấy không? Tuy chú ấy làm sai, nhưng chưa hiểu hết sự tình thì thầy đừng phán xét người khác, chú có biết lúc đó nếu chú ấy không giết người thì tôi, Thiên yết, Xử nữ, Song tử, đã chết rồi". Nói xong Sư tử kéo song tử đi trong sự tức giận. Cô không nói không có nghĩa cô hiền đâu. Thiên bình xoa thái dương rồi thở dài... cũng phải, anh cũng không khác gì tên đó là bao chỉ là hôm qua hắn dám khiêu khích anh. Nên anh mới tức giận thiếu kiểm soát như vậy. Mà khoan đã...sao lại có thiên yết trong đó nữa?.

Thiên bình hoang mang, nhưng tiếc là Sư tử, Song tử đã rời đi rồi. Anh thở dài đi về trường. Vừa về đến lớp đã có một thân hình ngã vào lòng anh, trong sự bất ngờ ấy, anh chỉ thuận tay đở đối phương. Khi anh nhìn rõ gương mặt của người đó, thì ra là Thiên yết. Thiên yết lập tức lùi lại, liên tục cuối đầu xin lỗi Thiên Bình. Anh mỉm cười dịu dàng "không sao, thầy không sao, em chơi phải cẩn thận đó".

"Vâng! Tên Xử nữ kia, ai mướn cậu xô tớ mạnh bạo vậy hả?". Thiên yết chóng nạnh nhìn Xử nữ, còn cậu bạn kia chỉ biết cười khổ sở, gương mặt trắng bệt như đang sợ thứ gì đó vậy. Thiên bình thắc mắc nhìn Thiên yết.

"Sao vậy? Trong cậu học sinh có vẻ rất sợ hãi". Thiên bình nhìn Thiên yết. Thiên yết thở dài. "Lúc nãy cậu ấy đi vệ sinh, ai chơi xấu nhốt cậu ấy ở trong phòng vệ sinh còn tắt đèn, mà vốn dĩ cậu ấy rất sợ bóng tối, giờ tâm lý cậu ấy không hề ổn". Thiên yết nói liền đi đến ngần Xử nữ. Rồi cô mỉm cười. "Không sao rồi, mọi thứ đã ổn, tao ở đây, thiên yết ở đây rồi". Cô mỉm cười, nhưng đôi mắt không lấy một cảm xúc nào cả. Xử nữ run rẩy ôm lấy người Thiên yết. "Tao...sợ...". Một nổi ám ảnh đó mãi mãi anh không thể nào quên được... lúc đó là lúc mới bắt đầu học cấp 2, vì vẻ ngoài lúc nhỏ của anh rất xấu xí, mập nữa, các bạn bè điều trêu ghẹo anh, họ còn nhốt anh lại ở trong một cái tủ, xung quanh điều là màu đen, cái tủ rất hẹp không khí hít thở rất ít, lúc anh ngần như sắp ngất xỉu, cánh cửa bất ngờ mở ra, ra là Thiên yết, cả người cô ấy điều đổ mồ hôi, chắc cô ấy lo lắng cho mình lắm. Chắc cô ấy chạy tìm mình khắp nơi. "Không sao rồi, tao đây, thiên yết đã ở đây rồi". Cô ấy mỉm cười, nụ cười tươi sáng...đó lần đầu tiên anh được chiêm ngưỡng nụ cười vô tư đó... Rồi sau đó anh cũng ngất đi. Nó để lại trong lòng anh một chút tâm lý rất lớn. Mặc dù sau này mọi người nói anh rất đẹp trai, nhưng anh không tin điều đó.

"Xin lỗi! Thiên yết". Xử nữ sau khi ôm lấy người Thiên yết một lúc rồi bỏ ra, anh lại lên tiếng. Thiên yết lắc đầu không sao. Thiên bình đứng nhìn từ nãy đến giờ, gân xanh anh đã nổi lên hết rồi, nhưng khi Thiên yết quay qua cảm ơn Anh, anh vẫn phải giả vờ nở nụ cười tươi như không có chuyện gì hết. Tên Khốn Xử nữ kia, mới còn nhỏ xíu mà mưu mô quá ha!.

[12 chòm sao] Cafe Và Kẹo Ngọt ( 咖啡和糖果) - Tác Giả: Kaly, MeomeoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ