Tất cả mọi người lập tức mở tung cửa đi vào bên trong xem tình hình, mọi thứ đều trống rỗng, không có một ai, nhưng căn nhà kho này không quá to và chỉ có một đường đi ra đi vô, vậy Xà phu đâu?? Cậu ta biến mất đâu rồi.
"Càng ngày tao cảm thấy không đơn giản chỉ là hù doạ người khác nữa rồi". Song ngư thở dài, Thiên Bình nhìn xung quanh, cậu ta vẫn ở đây...nhưng mà là bên dưới mặt sàn, vì tiếng động đi nó khá lạ hơn với mặt sàn bình thường, nhưng trước tiên phải tìm được chỗ để mở mật thất mới được.
"Ê bây , có khi nào Xà phu bị con ma đó bắt không?". Kim ngưu lên tiếng. Bảo Bình suy nghĩ rồi cũng gật gù đồng tình với ý kiến của Kim ngưu.
"Ngốc à, làm sao mà Ma có thể bắt người được". Bạch Dương nhìn Kim ngưu với ánh mắt kỳ thị. Sư tử mỉm cười. "Có đó, cụ thể là như thế này". Sư tử bất ngờ lên tiếng, cô đang chạm vào bức tranh, rồi dựt xuống, cả đám cùng một lúc rơi xuống.
"Ui da, Sư tử lần sau nói trước một tiếng có được không?". Cự giải xoa xoa cái mông đáng thương của mình.
"Làm giật hết cả mình à". Bảo Bình thở phào nhẹ nhõm. Mà ma này hiện đại nghê ha.
"Giờ còn nghỉ đó là ma nữa hả "!. Bạch Dương cóc đầu Bảo Bình. Ma kết liếc nhìn rồi quay đi. Anh đi đến bên cạnh Thiên yết, "cậu biết ký hiệu đó sao? Sao nãi giờ cậu cứ nhìn chằm chằm bức tranh kia , rồi xuống đây lại nhìn chằm chằm ký hiệu đó là sao?". Ma kết nhìn cô, Thiên yết không nói gì hết, cô chỉ im lặng không trả lời câu hỏi vừa rồi... ký hiệu đó đối với cô không những là quen mà còn là một sự sợ hãi hận thù, bao nhiêu ký ức đau đớn chợt ùa về khiến không biết phải diễn tả cảm xúc này như thế nào nữa.
Đúng ký hiệu con bướm bị một thanh kiếm đâm vào cánh của nó, chính là ký hiệu Tổ chức K, không biết ở đây có ai biết đến nó không...nhưng một khi biết ký hiệu là gì thì đã không còn là con người bình thường được nữa.
Năm Xưa cô chỉ mới 5 tuổi, cô bị bà nội đưa cho đám người mặc y phục màu đen, trên tay họ xăm hình xăm con bướm bị thanh kiếm đâm vào cánh, bà nội cô cười hả hê, như sắp chuốt hết nợ nần, mẹ cô bị những người hầu giữ lại, bà gào khóc cầu xin hãy thả con gái bà ra, bà ấy đã dập đầu liên tục đến mức chảy máu nhưng vẫn không nhận được sự thương xót từ bà nội, còn người ba của cô chỉ vô cảm đứng nhìn tôi bị lôi đi mà không một chút cảm xúc nào hết , nhưng điều lạ cô không thể nào nhớ nổi gương mặt của ba cô, rốt cuộc ông ấy như thế nào cô đã hoàn toàn quên đi, trong góc nhỏ, người phụ nữ với mái tóc vàng óng ánh, đôi mắt hồng ngọc, đeo một chiếc vòng hồng ngọc , bà ấy đang khóc, đang ôm đứa con gái mình trong sự sợ hãi, bà ấy chính là vợ lớn, bà ấy rất tốt với cô, cũng rất tốt với mẹ cô, bà ấy có hai đứa con , một đứa con trai và một đứa con gái bằng tuổi cô. Bởi vì bà ấy biết, nếu cô đi rồi một thời gian sau sẽ đến đứa con gái yêu dấu của bà, bà nhìn cô với ánh mắt dường như cầu xin rằng "hãy bảo vệ con gái dì có được không?".
Cô đã thực hiện được lời hứa đã bảo vệ an toàn cho con gái bà ấy, nhưng khi cả hai được đón về là lúc cả hai 10 tuổi, cả người hai đứa trẻ điều là vết thương do chạy trốn, trước mặt cô là một người tự xưng là Xà phu là anh trai ruột của cô, cô khó hiểu nhìn anh ta, anh ta nói anh là được sinh ra trong óng nghiệm của bố, được lấy gen của mẹ và bố tạo thành, nhưng anh ta lớn nhanh hơn những gì bố nghỉ nên mới trở thành anh trai, một người đàn ông cao lớn xuất hiện anh ấy chính là Anh Châu Nam người anh lớn đã lâu không gặp anh ấy đã cao lớn rồi giờ anh ấy chính chủ gia tộc Thiên, một cô bé tầm tuổi cô rụt rè núp sau lưng Anh Châu Nam.

BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao] Cafe Và Kẹo Ngọt ( 咖啡和糖果) - Tác Giả: Kaly, Meomeo
FanfictionGặp gỡ là chữ duyên, yêu nhau là do định mệnh đưa đẩy và đó là món quà ý nghĩa mà cuộc sống dành tặng cho!