ra mắt gia đình

162 14 0
                                    

Sau khi nghe tôi nói xong mắt hắn sáng lên. Định hôn lấy tôi nhưng tôi đã nhanh tay chặn môi hắn

" mai ta phải đi gặp cha mẹ "

Nghe tôi nói xong mặt hắn xịu xuống buồn bực. Tôi phì cười

[ đáng yêu thật ]

" giờ ta đi ngủ nhé, Satoru? "

Hắn không nói gì lẽo đẽo theo tôi về phòng ngủ. Sáng hôm sau, tôi và hắn dậy từ sớm chuẩn bị.

Đến nơi, tôi và hắn cùng bước vào

" 2 đứa nhìn đẹp đôi quá "

" phải đó, nhìn cứ như hoàng tử và công chúa vậy "

Mọi người đổ dồn sự chú ý về chúng tôi. Hôm nay là buổi ra mắt của hắn ở nhà tôi. Họ hàng nhà tôi đông như kiến, cứ bu lấy hắn. Nhìn hắn bất lực cầu cứu mà tôi cũng thấy thương

" mà khi nào thì 2 đứa làm đám cưới vậy ? "

bà nội tôi lên tiếng hỏi. Đến chúng tôi còn chẳng biết khi nào sẽ tổ chức đám cưới, tất cả đều nghe theo 2 bên gia đình nên chúng tôi không thể tự lựa chọn theo ý mình.

" 3 tuần nữa thưa mẹ "

Cha tôi thông báo, tôi cảm thấy có chút gấp rút nhưng vì lợi ích 2 bên nên chắc thời điểm như vậy là hợp lí rồi.

" mà nè, 2 đứa đã...chưa ? "

Nghe đến đây tôi bỗng ho sặc sụa, hắn thì nhìn tôi rồi cười. Bà tôi hỏi vậy làm tôi thấy cũng khó xử. Nhưng câu trả lời của hắn mới khiến tôi bất ngờ

" dạ thưa bà, chúng cháu mới chỉ dám nắm tay thôi ạ "

Hắn trả lời không chút ngượng mồm. Nói dối không chớp mắt, gì mà mới nắm tay? Nhưng ai nhìn vào vẻ mặt đẹp trai tươi cười đó của hắn cũng đều như bị thao túng tâm lý mà tin tưởng

" thế thì không được rồi, vậy sao kịp có chắt cho bà bế "

" bà à..."

Tôi ngượng ngùng lên tiếng, bà tôi rất hay trêu đùa. Tôi cũng hiểu tính bà mình, nhưng lần này thật sự tôi không kịp trở tay

" bà yên tâm ạ, chúng cháu sẽ cố hết sức "

Hắn nói rồi vòng tay qua ôm eo tôi. Tên này cũng đâu kém cạnh, tính hắn rất hay cợt nhả, trêu đùa, nhưng những lúc cần nghiêm túc hắn sẽ không quá chớn.

Ăn uống xong xuôi, tôi và hắn trở về nhà. Đang nằm trên sofa xem phim say sưa bỗng hắn có cuộc gọi nên phải đi gấp. Cả nhà chỉ còn mình tôi, định đánh một giấc thì tiếng điện thoại tôi kêu lên

" alo ạ. Dạ chị shoko ạ? "

" y/n này em đến đây luôn được không? Chị có việc không kịp chữa trị cho các chú thuật sự "

Nhận được thông báo tôi vội chuẩn bị nhanh chóng đến bệnh viện. Đến nơi tôi thấy shoko chuẩn bị ra ngoài nên cũng không hỏi gì thêm.

Ngồi 1 lúc thì cuối cùng Ljichi cũng đưa mọi người tới. Ai nấy người đều bị thương bầm dập. Đến megumi cậu nhóc chú thuật sư cấp 2 còn bị đánh tơi tả.

[ Gojo x Reader ] Mật ngọt mang tên em Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ