Chương 9 - Tái sinh (2)

162 9 0
                                    

"Ann! Ann!" - Sâu thẳm trong giấc mơ, tôi nghe thấy tiếng ai gọi tên mình khiến tôi bừng tỉnh. 

Không gian xung quanh tối mờ, đậm mùi gỗ mục và mùi hôi ê của thứ gì đó lên men.  Bầu không khí cũ kỹ đầy bụi khiến tôi ho khan, những hạt bụi ngay trước mũi vì thế mà bay lên, dày đặc che lấp thứ ánh sáng mờ mờ xuyên qua khe hẹp giữa những tấm ván tường gỗ. 

Khó khăn lắm tôi mới có thể chống tay ngồi dậy, đầu vẫn còn ong ong sau giấc ngủ dài. Có tiếng ai vọng ra từ bên ngoài bức tường, thì thào như thể không muốn bị phát giác.

"Ann! Cháu có ở đấy không?" 

"Cháu đây, Paul. Chuyện gì đã xảy ra vậy ạ?" Tôi lóng ngóng trả lời.

"Đó là điều ta đang muốn hỏi cháu. Chuyện gì xảy ra thế Ann? Ta vừa từ thị trấn về sáng nay thì nghe tin cháu bị bắt đêm qua. Mấy tay chăn gia súc bảo đêm qua mưa to mà chưa thấy cháu dẫn cừu về nên bọn chúng đổ xô đi tìm. Chúng thấy cháu ngất cạnh bìa rừng còn đám cừu và đồng cỏ thì cháy rụi sạch. Vậy là lão chủ đồn điền tức điên lên sai chúng vác cháu về. May là một người làm trong nhà là người quen của ta nên mới hỏi được tung tích cháu đấy."

Tôi bần thần lục lọi trong ký ức, cố nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra. Tôi ngủ quên và bị đàn sói bao vây. Berry vì cứu tôi mà bị bọn nó cắn chết. Tôi đã đốt lửa hòng giết sạch bọn nó nhưng không thành. Và tôi đã chết, một cái chết anh dũng huy hoàng.

Nhưng rồi tôi nhìn lại bản thân mình, tay chân lành lặn, bộ đồ rách của Fig được thay thế bằng bộ đồ khác cũng cũ mèm nhưng không phải của Fig. Tôi còn sống, nghĩa là chuyện đêm qua chỉ là ảo giác được sản sinh ra khi đầu óc tôi quá kiệt quệ, hoặc chỉ là một giấc mơ. Mắt tôi dáo dác ngó quanh tìm kiếm Berry nhưng chẳng thấy nó đâu, sao lại thế nhỉ, rõ ràng chỉ là ảo ảnh thôi mà.

"Berry đâu rồi bác? Bác có biết Berry ở đâu không ạ?" Tôi hỏi.

"Ta không biết. Chẳng phải hai đứa đi với nhau sao?"

"Vâng, nhưng..." Tôi ngập ngừng không biết phải giải thích chuyện này như thế nào. Berry đâu rồi nhỉ. Nếu tôi chưa chết nghĩa là không có gì xảy ra với nó phải không? Ôi trời ơi, mong rằng không có chuyện gì xảy ra với nó. Chắc thằng nhỏ sợ quá nên chạy về căn chồi và đang đợi tôi về cho nó ăn cũng nên. "Có lẽ nó về nhà trước rồi. Thấy cháu đốt lửa lớn như thế hẳn là nó sợ lắm."

"Vụ đốt lửa là thế nào? Mà thằng nhóc Fig đã dặn cháu tuyệt đối không được dắt cừu về muộn rồi đúng không?"

"Vâng cậu ấy có bảo thế. Nhưng cháu lỡ ngủ quên mất, khi thức dậy thì đàn sói đã giết mấy con cừu rồi nên cháu phải đốt lửa để xua chúng đi."

"Vụ này khá gay go đây. Đám gia nhân đang kháo nhau rằng lão chủ đồn điền định bán cháu đi để đền bù thiệt hại cho đàn cừu và mảnh đất. Vậy nên Bennett và ta đã đi hỏi mượn ít tiền để chuộc cháu ra. Cái lão già tham lam khốn nạn ấy! Khi ta đến hỏi trực tiếp thì lão đòi đến cả một gia tài chứ đùa."

Nghe đến việc sắp bị bán đi khiến tôi sợ phát khiếp. Tôi đi đi lại lại, cố vắt óc nghĩ xem có cách nào để thoát khỏi cảnh này. Bỗng tôi chợt nhớ ra, có một thứ khá giá trị mà có lẽ sẽ cứu nguy tôi được phần nào.

Trăng trôi về đâu - Cát ÂnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ