Sakamoto có một em đệ tên Shin. Thằng bé được cái ngưỡng mộ anh dữ lắm, nó biết anh từ hồi anh còn làm sát thủ. Giờ anh bỏ nghề, mở cửa hàng thì nó lẽo đẽo đến làm nhân viên cửa hàng anh. Thằng bé tốt tính, lúc trưởng thành, nhiều khi hơi trẻ trâu, làm việc cẩn thận, mà lại quý trẻ con, trọng người già. Shin quý anh, và anh cũng quý Shin; dù cách nhau chưa đến chục tuổi nhưng anh coi Shin như con mình vậy.
Sakamoto coi Shin như con, và tất nhiên, bậc làm cha làm mẹ nào thì cũng đến lúc phải chứng kiến con mình trưởng thành – Sakamoto cũng không là ngoại lệ. Theo thời gian, anh thấy Shin chững chạc hơn, mạnh mẽ hơn nhiều; khi nó bảo anh không cần phải lo cho nó nữa trong kì thi liên thông của JCC làm anh khóc khóc sụt sùi một lúc. Nhưng Sakamoto cũng thấy yên tâm khi chứng kiến Shin chững chạc như vậy.
Nhìn con mình trưởng thành thì cũng mừng đấy, nhưng "trưởng thành" mà dính đến câu chuyện yêu đương thì lại khác nha. Nguy thay, Shin cũng đã đến cái tuổi đấy rồi. Ừ thì không phải Sakamoto cấm Shin yêu đương, anh nào có cái quyền đó, anh thậm chí còn thấy vui nếu cậu tìm được hạnh phúc riêng của mình, đồng thời, anh sẽ thấy lo nếu cậu dính vào thằng ất ơ nào đó.
Sakamoto mong anh sẽ thấy vui, nhưng giờ anh lại thấy lo lắng lắm. Vì nỗi sợ của anh đã xảy ra rồi – Shin đã dính phải một thằng cà lơ phất phơ rồi. Chính nó, thằng bạn chí cốt của anh, Nagumo Yoichi đó. Tính cách hắn như thế nào mà anh lại không biết à. Shin cũng chưa kể chuyện này cho anh, chắc vì thằng bé ngại hoặc thằng bé lo anh sẽ phản đối (tất nhiên là anh phản đối, tên kia nguy hiểm lắm). Ừm, thế làm sao anh biết à?
Sao anh lại không biết được, khi mà Shin dạo này cứ suy nghĩ xa xôi đi đâu ấy, làm anh gọi (thực ra là gọi trong suy nghĩ) một lúc nó mới tỉnh; khi mà mặt Shin sẽ đỏ bừng bừng khi anh nhắc đến Nagumo và chối đây đẩy rằng giữa thằng bé và thằng bạn anh chẳng có gì hết!? (làm sao qua được mắt anh)
Sao anh lại không biết được, khi tần suất Nagumo ghé cửa hàng anh nhiều hơn hẳn (mà toàn đến lúc anh và Lu đi công chuyện mới căng); hắn sẽ ra về với cái khuôn mặt khoái chí cười hihi haha đúng lúc anh đi công chuyện về, và trong cửa hàng sẽ có thằng con anh đang cosplay một quả cà chua? (vì thẹn hoặc vì giận)
Nó quá rõ ràng, khi dạo này Sakamoto mời Shin ở lại ăn tối với nhà anh, thì thằng bé lại ngượng ngùng từ chối vì phải đi với bạn, dù trước đây nó toàn hăm hở nhận lời. Bạn á? Có cho tiền anh cũng không tin. Thằng bé đi với đứa bạn trời đánh của anh thì có. Ôi con tôi...
Vì thế, dạo này Sakamoto luyện phi bút nhiều hơn, bậc phụ huynh như anh có nghĩa vụ bảo vệ sự trong sáng của con trai mình khỏi thế lực hắc ám kia, có trời mới biết hắn định làm gì con anh. Tất nhiên thằng bạn anh không để công sức luyện tập của anh bị uổng phí.
Chuyện là có lần Sakamoto đi giao hàng và cố gắng để về sớm hơn dự tính, vì anh biết Nagumo đang ở đó. Ừm, chuyện sẽ chẳng có gì to tát đâu nếu những gì anh thấy là thằng bạn anh đang ôm vai bá cổ Shin, làm phiền thằng bé đang dọn dẹp; trọng tâm cơ thể hắn đổ lên người Shin, và tất nhiên Shin khó chịu ra mặt nhưng chẳng làm gì được tên kia. Khổ một nỗi, chuyện nào có đơn giản như vậy, khi chính mắt Sakamoto thấy tên kia đang thơm lên má nhóc Shin (hắn còn cắn cắn má thằng bé nữa?!), và Shin thì sốc đến độ đánh rơi cả cây lau nhà trên tay. Lúc đó, anh nghe tiếng chiếc kính mình đang đeo nứt rắc rắc, và tay thì theo phản xạ phi chiếc bút lao thẳng vào Nagumo. Lập tức, Nagumo tránh cây bút và buông tha cho Shin.
