..."Em cũng là khung cảnh đẹp nhất mà anh phải dành nửa cuộc đời mới có được..."...Xe dừng lại ở tầng dưới tòa nhà Tinh Ngôn, Chu Tỏa Tỏa nhìn thấy Tạ Hoành Tổ đã đứng chờ, Diệp Cẩn Ngôn cũng từ xa đã thấy được, anh vỗ vỗ tay cô, ra hiệu cho cô đừng hoảng sợ, anh sẽ xuống xe lo liệu mọi việc trước.
Khi Tạ Hoành Tổ nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn, anh ta hét lên: "Ông là cái thá gì, ông dựa vào đâu mà cướp bạn gái của người khác? Ông không biết xấu hổ sao? Ông chính là làm ra vẻ đạo mạo, mưu đồ bất chính, một ông già hư tình giả ý!" Nhân viên ra vào công ty, nhìn sếp của mình bị một thanh niên chỉ trỏ mắng mỏ, không dám lên tiếng, một cô gái ở quầy lễ tân thấy vậy đã gọi điện Phạm Kim Cang.
"Tạ Hoành Tổ, cậu có nói gì về tôi, tôi cũng chấp nhận, được thôi! Nhưng tôi hi vọng sau này cậu đừng đến quấy rầy cuộc sống của Tỏa Tỏa, đừng nên làm phiền cô ấy. Hai người đã chia tay, hiện tại tôi mới là bạn trai của cô ấy... Bang!"
Vừa nói dứt câu Tạ Hoành Tổ đã đấm trúng vào mặt của Diệp Cẩn Ngôn, nhìn thấy cảnh này, Chu Tỏa Tỏa hoảng sợ chạy về phía Diệp Cẩn Ngôn. Phạm Kim Cang cũng tình cờ nhìn thấy khoảnh khắc anh ta vừa vung nắm đấm vừa nói: "Ông đáng tuổi làm cha của cô ấy ... ông có còn cần chút tôn nghiêm nào nữa không? "
"Tạ Hoành Tổ, tên hỗn đảng!" Chu Tỏa Tỏa nhìn thấy máu chảy ra từ khóe miệng của Diệp Cẩn Ngôn nên đã lên tiếng mắng chửi Tạ Hoành Tổ.
"Diệp tổng....! Bảo vệ đâu, mau kéo tên điên này ra!" Phạm Kim Cang sợ hãi đến mức gần như mất hồn. Diệp Cẩn Ngôn, chủ tịch tập đoàn Tinh Ngôn vậy mà bị một tên nhóc đánh đập, chắc chắn tin tức này sẽ sớm gây náo loạn trong giới kinh doanh! Bảo vệ tới kéo Tạ Hoành Tổ ra ngoài, Diệp Cẩn Ngôn rời khỏi người Chu Tỏa Tỏa bước về phía anh ta. "Tạ Hoành Tổ, tôi nhận cú đấm này, sau này ngươi tốt nhất hãy tránh xa Tỏa Tỏa ra, bởi vì ngươi không xứng, nếu ngươi còn làm phiền cô ấy, ta sẽ cho Tạ gia các người biết thế nào vạn kiếp bất phục, ta, Diệp Cẩn Ngôn nói được làm được..."
Nói xong, anh kéo Chu Tỏa Tỏa đi về phía Tinh Ngôn. Phạm Kim Cang đi theo họ, một lúc mới nhận ra gì đó.
Tạ Hoành Tổ sững người tại chỗ, nhìn bóng dáng họ đang khuất dần "Lão già chết tiệt..." rồi bỏ đi.
Buổi chiều, sự việc xảy ra bên ngoài tập đoàn Tinh Ngôn vào buổi sáng đã lan truyền đến toàn bộ giới kinh doanh, tin tức nhanh chóng lan truyền khắp nơi, điện thoại di động của Diệp Cẩn Ngôn không ngừng đổ chuông, phần lớn là bạn bè trong giới hỏi thăm tình hình. Chu Tỏa Tỏa sau chữa trị vết thương cho Diệp Cẩn Ngôn rồi mới nói với Phạm Kim Cang về việc cô và Diệp Cẩn Ngôn đã ở bên nhau. Phạm Kim Cang tuy vui mừng cho họ nhưng cũng lo lắng về điều gì đó.
Buổi chiều ... Diệp Cẩn Ngôn phải tham gia họp hội đồng quản trị, anh cũng biết mục đích chính của cuộc họp hội đồng quản trị này là giải quyết vấn đề của anh và Chu Tỏa Tỏa, nhưng anh nhất định sẽ giữ cô ấy lại! Trong cuộc họp các giám đốc cúi đầu thì thầm, họ nhìn thấy trên mặt Diệp Cẩn Ngôn bị thương ai nấy đều cúi đầu không nói gì. Diệp Cẩn Ngôn nhìn thấy điều này, anh khịt mũi [Họ ai nấy bề ngoài mũ mão đàng hoàng nhưng bên trong đều là những lão hồ ly!] Một trong những giám đốc lớn tuổi dũng cảm nói: "Diệp tổng, chúng tôi đều nghĩ rằng anh có hơi thiên vị trong cách đối xử với nhân viên trẻ, thậm chí... thậm chí có vẻ không đứng đắn!"
Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nói "Ha! Tôi tự cao tự đại? Tôi không đứng đắn chỗ nào?"
"Diệp tổng, anh đừng tức giận, chúng tôi cũng hơi bất bình về cách anh giải quyết chuyện của Chu Tỏa Tỏa, chúng tôi thực sự thấy rất khó hiểu. Lần này Chu Tỏa Tỏa đã gây ra tổn thất lớn như vậy cho công ty, lại còn thêm chuyện xảy ra vào buổi sáng... chuyện này đối với anh và công ty đều không tốt..."
"Đủ rồi!" Diệp Cẩn Ngôn đập bàn, đè lòng tức giận: "Vấn đề mà các vị nhắc đến ở đây tôi đều hiểu. Hiện tại tôi, Diệp Cẩn Ngôn ở đây, các vị muốn xử lý thì cứ xử lý tôi thế nào? Tôi nhận lỗi từ chức được không?"
"Cái này... cái này, Lão Diệp, anh đang làm gì vậy?Điều này hơi quá nghiêm trọng rồi! Hãy rút lại những gì anh vừa nói. Anh có phải không hiểu chúng tôi... mọi người không có ý này... "
"Vậy là ý gì? Tôi, Diệp Cẩn Ngôn, không thể mang thêm lợi ích cho vị thông qua dự án thư viện của mình nên các ông chủ định hất nước bẩn lên cô gái nhỏ của người khác à? Tôi già rồi, người khác nói gì cũng được, tôi không quan tâm, nhưng nếu có ai dám nói xấu về Chu Tỏa Tỏa sau lưng tôi, trừ khi tôi không biết, nếu tôi biết thì kẻ đó trực tiếp đến phòng nhân sự báo cáo! Tôi hy vọng mọi người tôn trọng chính mình! Về phần...của Chu Tỏa Tỏa, tôi nghĩ mình không cần phải nói nhiều nữa! Cô ấy đã tạo ra bao nhiêu giá trị cho công ty các vị đều rõ. Tôi đã nói rằng mỗi phút ở công ty đều phải làm việc cho công ty chỉ một phút, tôi tin rằng cô ấy có thể tiếp tục đóng góp cho công ty...".
Phía dưới mọi người trao đổi ánh mắt, Diệp Cẩn Ngôn liếc mắt nhìn những người kia "Còn có chuyện gì sao? Nếu không còn gì, chúng ta tạm dừng cuộc họp ở đây...."
![](https://img.wattpad.com/cover/375166767-288-k880482.jpg)