chương 18

3 1 0
                                    

Giang Tự Bạch không biết mình gặp phải phiền toái, lúc này vừa vặn quay lại cổng vườn, nghe thấy hắc long đang gọi mình, trong lòng nhất thời lo lắng.

Vì vội vàng bước vào vườn, hắn bị trượt chân, rơi thẳng xuống vườn một tiếng "rầm".

Ian vừa bước ra khỏi hang động liền nhìn thấy Giang Tự bạch nằm úp sấp trên mặt đất.

Hắn hoảng sợ: "Bạch Bạch, ngươi không sao chứ?"

Ian vội vàng đi tới, trước khi Giang Tự Bạch đứng dậy, hắn đã cúi xuống, dùng hai tay bế Giang Tự Bạch lên, người đang dính đầy bụi sau cú ngã.

Nhìn thấy tay Giang Tự Bạch đỏ bừng vì cú ngã, Ian rất đau lòng, hắn ôm Giang Tự Bạch vào trong ngực, sau đó ngồi trên ghế dài trong vườn, cẩn thận nắm tay Giang Tự Bạch: "Bạch Bạch có đau không? Để ta xem, làn da đỏ hết rồi, nhất định rất đau, đúng không?"

Ian nghiêng người, thổi nhẹ vào vết thương, thở dài: "Cho dù ngươi có làm sai chuyện gì cũng không cần sợ hãi như vậy, nếu đồ đã bị hư có thể mua cái mới, nhưng ngươi bị thương thì rất phiền toái nha."

Giang Tự Bạch không hiểu lời của hắc long, nhưng nhìn biểu tình của đối phương, biết được Ian hình như cũng không có tức giận với hắn.

Giang Tự Bạch nhìn mặt hắc long: "Ta trèo cửa sổ chạy ra ngoài, vậy mà ngươi cũng không tức giận?"

Oa, tính tình của hắc long có vẻ tốt hơn so với tưởng tượng.

In ôm tiểu sủng vật vào trong ngực, đi đến của hang động, mở cửa, nước từ bên trong lập tức chảy ra ngoài.

Ian thở dài: "Nước trong tủ lạnh đã ngấm vào nhà rồi, xem ra thảm cũng phải vứt đi, ta còn phải mua cho ngươi một cái ổ mới nữa."

Mà Giang Tự Bạch, hắn cúi đầu nhìn cảnh tượng trong hang động, trợn mắt há mồm.

Sao lại thế này, đã xảy ra chuyện gì? Vì sao hắn mới đi ra ngoài một chuyến, khi trở về nhà lại ngập nước như này?

Giang Tự Bạch yên lặng ngẩng đầu, từ âm thanh "tích tích tích" nhìn qua.

Chiếc tủ đông gần như chiếm trọn một bức tường đang phát ra âm thanh báo động chói tai, như thể nó đang buộc tội hắn về tất cả những điều này!

Giang Tự Bạch: "......"

Giang Tự Bạch cho rằng trước đó mình đã ấn hai cái nút nào đó, sau đó phát hiện tủ đông không có phản ứng liền không để ý tới nữa.

Bây giờ có vẻ như hắn đã vô tình tắt chức năng làm lạnh, rồi theo thời gian, nhiệt độ bên trong tủ đông tăng mạnh, điều hòa bị hỏng, những viên đá tan chảy, tràn ngập ngôi nhà nhỏ của họ.

Giang Tự Bạch: "......"

Giang Tự Bạch vốn dĩ cảm thấy chột dạ vì lẻn ra ngoài, nhưng bây giờ, hắn càng cảm thấy chột dạ hơn.

Hắn nép vào trong ngực Ian, có chút chột dạ: "Thực xin lỗi, ta không có ý......"

Hắn thực sự không có ý phá hỏng ngôi nhà.

Đây là một việc hoàn toàn ngoài ý muốn.

Ian nhìn cửa sổ đang mở, biết được tiểu sủng vật làm thế nào ra khỏi vườn.

[ĐM/edit] Ta bị nhóm ác long chăn nuôiWhere stories live. Discover now