8. tình địch

1K 107 7
                                    

Đêm qua, sau khi nồng nhiệt qua đi, Đức Duy hài lòng mà ôm Quang Anh vào trong lồng ngực. Vuốt ve đằng sau gáy cậu, vui vẻ nhìn vết răng của mình trên đó.

Quang Anh sớm đã mệt chết, tay lơ đãng hất thứ đang sờ mình kia ra. Sau đó bất giác xoay người, rúc vào trong lòng hắn.

"Sao lúc em là Alpha không thơm như thế này nhỉ? Chắc tại mũi Omega thính hơn à?"

Đức Duy không trả lời, chỉ im lặng nhìn Quang Anh một lúc. Sau đó mỉm cười, hôn nhẹ cậu một cái, cuối cùng mới ghé vào tai cậu nói:

"Em gả cho anh đi"

Quang Anh sững người một lúc, lại tự mình sờ tuyến thể sau gáy, lúc sau mới nhẹ nhàng gật đầu.

___

Hôm sau, khi người giúp việc vào đưa cơm cho Quang Anh, cậu đã biến mất. Cả gia đình tìm loạn cả lên, lo lắng cậu xảy ra chuyện. Một cỗ khí tức Alpha nhàn nhạt vẫn còn vương ở trong phòng ngủ của Quang Anh.

"HOÀNG ĐỨC DUY! Cậu dám..."

___

Sau khi đưa Quang Anh trốn khỏi nhà, Đức Duy liền ngay lập tức đưa cậu về căn hộ khác của hắn, miễn cho sự việc cũ lặp lại lần nữa.

Quang Anh sáng sớm vẫn còn đang lơ mơ ngủ, bị hắn dựng dậy, thay cho cậu bộ quần áo thật nghiêm túc, cúc cài đến tận cổ, che đi dấu hôn còn sót lại. Sau đó, chở cậu đi đăng kí kết hôn. Gấp gáp đến nỗi, lúc kí tên, cậu vẫn còn mơ ngủ, kí bừa vài cái, một lúc sau mới hỏi Đức Duy vừa nãy là cái gì.

Hắn chỉ cười cười nói với cậu:

"Giấy bán thận"

Quang Anh tỉnh cả ngủ, hai mắt mở to, bộ dáng lại giống như sắp động chân động tay. Đúng lúc cậu sắp túm áo Đức Duy đánh một cái rồi, nhân viên bỗng bước ra, đưa một tờ giấy ra trước mặt hai người.

"Giấy đăng kí kết hôn của hai người đây. Tân hôn vui vẻ nhé!"

"Cảm ơn! Chúng tôi nhất định sẽ vui vẻ"

Nhận xong giấy đăng kí kết hôn, Đức Duy lại nhét Quang Anh vào xe, chở cậu đi nơi khác. Cậu cảm thấy như một trò đùa.

"Này! Anh có đang đùa không đấy? Kết hôn dễ thế à?"

"Không, nhưng vì người kết hôn là anh và em, nên mới dễ như vậy"

Quang Anh vẫn chăm chú nhìn tờ giấy chứng nhận kết hôn trước mắt, khó hiểu hỏi:

"Nhưng mà anh có thấy...có nhanh quá không?"

Hai tháng trước nếu ai dám nói với cậu là cậu sẽ lấy Đức Duy. Cậu đảm bảo sẽ đánh người ta nhập viện luôn.

Hắn dừng xe lại, đúng lúc gặp đèn đỏ, quay sang nghiêm túc hỏi cậu:

"Nguyễn Quang Anh, đối với em như thế nào là nhanh?"

"Chúng ta quen nhau từ lúc em năm tuổi, đánh không lại anh em liền phát khóc, hại anh phải dỗ em một trận. Đến bây giờ đã gần hai mươi năm. Em nói xem? Mười mấy năm nay em suốt ngày dính lấy anh, đòi thắng anh."

"Như vậy là nhanh, vậy thì đến lúc anh cưới người khác, em mới thấy không nhanh?"

Quang Anh ngơ ra một lúc, cậu không nghĩ nhiều như vậy. Thực ra, cậu rất muốn hỏi hắn. Hắn cùng cậu kết hôn có phải vì thích cậu không? Hay là vì gia đình? Vì đã lỡ đánh dấu cậu? Vì thói quen hay vì bất cứ lí do nào khác. Nhưng mà, cậu không dám nghe câu trả lời. Cũng không dám tin là hắn thích cậu.

 caprhy | chân thànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ