Chương III

19 6 0
                                    

Khoảng mười lăm phút còn lại của chuyến đi là lời giải thích của Hohenjun về kế hoạch mà chúng tôi sắp thực hiện. Anh ấy nói rằng trong cuốn sách có một nghi thức 'Lãng Quên' có thể để cho phần nội dung trong bài luận văn của tôi 'biến mất' khỏi ký ức của mọi người. Duy chỉ có 'giá trị' của nó vẫn sẽ được giữ lại trong ấn tượng của tất cả những người đã biết, và sẽ biết tới nó; như vậy là các tác động xấu mà nó mang lại cũng sẽ bị xoá bỏ hoàn toàn và những người thuộc giáo hội sẽ không còn để tâm tới tôi nữa. Trong khi đó, điều kiện để nghi thức diễn ra một cách hiệu quả nhất là chúng tôi cần thực hiện nó tại Oxford—thành phố nơi tọa lạc Thánh Đường Trung Tâm của Hội Bí Truyền N'lahyii.

Sau khi xuống tàu tại ga Oxford, cả hai chúng tôi chia nhau ra theo kế hoạch đã bàn. Hohenjun sẽ đi tìm vị trí cụ thể của Thánh Đường và thám thính, trong khi tôi phụ trách việc chuẩn bị cho nghi thức.

Tôi nghĩ rằng bí thuật này thuộc về phạm trù của các hình lễ khá đơn giản, và thậm chí rất có thể là không có ý nghĩa mấy đối với các Hệ Thống Nghi Lễ và Giáo Điều đã được ghi chép trong cuốn Tà thư Amantura. Bởi xét theo mục tiêu và tính chất của nó, đó chỉ đơn giản là một hình thức 'can thiệp nhận thức sự kiện' trên phạm vi của những kẻ người trần mắt thịt. Mặc dù có thể xoá bỏ đi quá trình được gây ra bởi 'nhân' và tiến thẳng đến 'quả' mà không lưu giữ lại bất kỳ một tác động tiêu cực nào, nhưng sự hạn hẹp trong tinh năng của nó vẫn sẽ không thể giúp nó chiếm một vị trí quan trọng hơn trong hàng ngũ các Lễ Thức được. Hay nói đơn giản hơn là, nghi thức này vô dụng trong phần lớn trường hợp, bởi lẽ nó không hề hướng tới các vĩ lực cao hơn, không đụng chạm gì tới lĩnh vực của các Vị Thần và cũng không là gì so với quyền năng của họ. Và tôi cũng đoán rằng, thể là nghi thức này đã từng được dùng vào những mục đích tương tự từ trước kia giống như trường hợp của tôi hiện tại, có lẽ nó được tạo ra là vì những tình huống như thế này,

Như những mô tả trong cuốn sách đã được Hohenjun phiên dịch và đọc lại cho tôi, tất cả những gì mà tôi cần chỉ là một bình máu tươi đủ to và lớn để vẽ các hoạ tiết Ulqthe cần thiết—bao gồm biểu tượng Yahal ở trung tâm, và sáu lần bộ chín các chữ Rult, Haiti, Nayath, Issthi, Zalphon, Omeketh, Okath, Anaalao'Syingwh bao quanh nó theo những kích cỡ và toạ độ phân bố khác biệt đã được quy định sẵn theo tỉ lệ quy mô—và thêm một bình máu nữa chỉ để đảm bảo rằng chúng tôi vẫn còn thừa đủ một lượng rải đè lên trên những hình vẽ đó nếu như phần máu trước đó bắt đầu khô và thấm hẳn vào nền đất. Để chuẩn bị cho yêu cầu này, tôi đã tìm đến một lò mổ gia súc ở bên rìa thành phố, và 'lịch sự xin phép' những nhân viên ở đấy để mượn lấy lượng huyết tương mình cần. Hiển nhiên, mọi chuyện diễn ra không có một chút khó khăn nào ngoài việc tôi đột nhiên nhận ra rằng dường như tần suất sử dụng những phép lạ được ban cho nhờ "Những Giấc Mơ" của bản thân đã tăng vọt trong những khoảng thời gian gần đây. Đó là một dấu hiệu không mấy tích cực khi mà tôi tin rằng những món quà từ các Giấc Mơ ấy chưa hẳn đã là miễn phí, và cũng chưa hẳn đã là tốt đẹp và được phép tiện lợi sử dụng như vậy. Tuy nhiên, như Hohenjun đã nhắc qua, miễn là tôi vẫn kiểm soát được sự tỉnh táo của mình thì mọi chuyện đều còn nằm trong tầm kiểm soát—thế nên tôi đã nhanh chóng bỏ chuyện này ra sau, tự hứa rằng sẽ xem xét lại điều này vào một thời gian khác.

Kẻ Trốn Chạy Khỏi Cái Chết: Huyền Tích OmeceatlNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ