Chương 16: Quyết Định Đối Đầu

186 15 4
                                    

Orm nằm cạnh Linh, lưng tựa vào thành giường, đôi mắt nhìn chằm chằm vào trần nhà trong bóng tối. Sự im lặng trong phòng chỉ làm cho tâm trí cô thêm rối loạn. Dù đã xin lỗi và tỏ ra hối hận, Orm vẫn không thể xóa bỏ cảm giác bất an trong lòng. Những hình ảnh về người đàn ông đã đưa Linh về cứ ám ảnh cô, khiến Orm càng cảm thấy bản thân mất kiểm soát.

"Em có ngủ được không?" Giọng Linh bất chợt vang lên trong màn đêm, kéo Orm ra khỏi những suy nghĩ rối ren.

Orm giật mình một chút nhưng nhanh chóng đáp lại. "Không... Em xin lỗi vì đã khiến chị mệt mỏi."

Linh khẽ thở dài, dù cô vẫn đau đớn về thể xác và tâm hồn, nhưng sự quan tâm của Orm khiến cô có chút mềm lòng. Tuy vậy, lòng cô vẫn còn những khoảng trống chưa được lấp đầy. "Chúng ta không thể cứ mãi như thế này, Orm. Chị cần biết em có thật sự tin tưởng chị không, nếu không chúng ta sẽ mãi rơi vào vòng luẩn quẩn."

Orm im lặng. Cô biết Linh nói đúng, nhưng sự ghen tuông và nỗi lo mất mát là những cảm xúc mà cô không dễ dàng kiểm soát được. Tuy nhiên, cô cũng hiểu rằng nếu cứ tiếp tục như thế, cô có thể đánh mất Linh mãi mãi.

Cô hít một hơi sâu, rồi quay sang nhìn Linh trong bóng tối. "Em thật sự tin chị," Orm nói, giọng cô trầm và nghiêm túc. "Nhưng đôi khi em không thể kiểm soát được cảm giác sợ mất chị. Nó khiến em hành động như một kẻ điên, nhưng em sẽ cố gắng thay đổi, vì em yêu chị."

Linh khẽ mỉm cười, dù lòng vẫn còn chút tổn thương, nhưng cô cảm nhận được sự chân thành từ Orm. "Chị cũng yêu em, Orm," cô thì thầm. "Nhưng tình yêu không thể tồn tại nếu không có niềm tin. Em phải hứa với chị, dù có chuyện gì xảy ra, em sẽ không để những cảm xúc tiêu cực kiểm soát mình nữa."

Orm gật đầu, dù trong lòng cô vẫn còn cảm giác hoài nghi, nhưng cô quyết tâm không để nó ảnh hưởng đến mối quan hệ của mình và Linh. Cô biết rằng nếu không thay đổi, cô có thể mất Linh lần nữa. Và điều đó là thứ Orm không bao giờ muốn xảy ra.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng nhè nhẹ chiếu qua cửa sổ, Linh đã cảm thấy khá hơn đôi chút. Vết thương trên tay đã được chăm sóc cẩn thận sau khi bác sĩ đến tối qua. Orm vẫn bên cạnh cô suốt cả đêm, không rời đi một phút nào. Dù những vết thương về mặt cảm xúc vẫn chưa hoàn toàn lành lặn, Linh cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt của Orm.

Orm đưa mắt nhìn Linh đang cố gắng cử động, sự lo lắng trong cô không giảm đi chút nào. "Chị có cần gì không? Để em giúp chị." Orm nhẹ nhàng hỏi, nhưng giọng vẫn lộ rõ sự căng thẳng.

Linh lắc đầu, nở một nụ cười nhẹ. "Chị ổn hơn rồi, em đừng lo lắng quá."

Orm ngồi xuống cạnh giường, bàn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Linh. "Em vẫn muốn ở lại chăm sóc chị, ít nhất là đến khi chị hồi phục hoàn toàn." Cô ngừng lại một chút, rồi khẽ nói tiếp. "Em hứa sẽ không làm chị buồn thêm nữa."

Linh nhìn Orm, trong lòng cô dâng lên một cảm giác ấm áp khó tả. Dù biết rằng hành trình phía trước còn nhiều khó khăn, nhưng với sự chân thành và cố gắng của Orm, cô tin rằng họ có thể vượt qua tất cả.

Ngày hôm đó, hai người dành cả buổi cùng nhau. Orm tạm gác công việc, ở bên chăm sóc Linh từng chút một. Cô làm mọi thứ để giúp Linh thoải mái, từ việc chuẩn bị bữa ăn đến những cử chỉ nhỏ nhặt như mang gối cho cô dựa lưng.

[ORMLING] VƯƠNG MIỆN MÁUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ