Jin sau khi tắm ra và ngồi xuống ghế cạnh gương để chỉnh lại tóc của mình. Namjoon cũng bước vào sau khi dọn dẹp xong bên ngoài. Nhà đã nhỏ còn luôn lộn xộn, dù anh không để ý thì chính cậu tự xấu hổ."Anh tắm xong rồi hả?"
"Ừm."
"Đồ vừa không anh?"
"Vừa a."
Jin nhỏ hơn Namjoon một vòng và nói chính xác là anh quá gầy.
"Mà Namjoon a, phòng cậu.. à, phòng em có mùi thuốc diệt côn trùng nồng lắm ấy."
Ban đầu, lúc bước vào nhà của Namjoon, Jin đã ngửi thấy nhưng trong phòng của cậu càng nặng mùi hơn, mũi anh nhức theo đó. Việc trong không khí tồn đọng mấy chất này là hoàn toàn không tốt.
"Tôi... tôi giống lần trước, lại thấy côn trùng ở khắp nơi."
Trước cách thay đổi xưng hô của Jin, Namjoon có hơi ngơ ngác nhưng nó không đủ làm ảnh hưởng cuộc trò chuyện nên sau khi đáp, cậu nói thêm:
"Thật ngại quá, để tôi mở cửa sổ ra cho thông thoáng."
Nhớ lời Jin dặn, cậu không đập đồ hoặc manh động khi thấy côn trùng, thay vào đó là dùng thuốc đã mua trước đó xịt khắp nhà. Cậu xịt đến mức chai trống rỗng, chai nhẹ tênh mới chịu ngừng và an tâm hơn. Ngón tay dùng để ấn nút xịt tê cứng, song hơi đau chỗ đốt nối.
"Không sao, tôi lo có chuyện gì đó nghiêm trọng hơn thôi."
Anh vắt khăn lên móc treo trên tường.
"Nhưng em đã làm rất tốt, Namjoon."
Chân Jin chậm rãi đến bên cạnh cậu trong lúc khen ngợi. Anh biết cậu không cần nhiều động viên, cái cậu cần là cách người khác nhìn về bản thân mình. Anh sẽ cho cậu điều đó, anh sẽ cho cậu biết được, cậu hữu dụng lẫn tuyệt vời như nào.
"Đều nhờ anh."
Nếu không có lời khuyên trước đó của Jin, không phải Namjoon phải tốn một mớ tiền mua lại một số vận dụng mới sau cuộc hoảng loạn sao? Nghĩ lại, nếu cậu kích động theo cơn tấn công thì các xúc cảm càng bị đẩy lên cao trào, chuyển đổi cách tiếp nhận cũng như xử lý thật sự tốt, tâm trạng nhanh dịu xuống hơn.
"Cùng nhau tốt hơn nha?"
Không phải là thay đổi, mà là tốt hơn, mà là tự chữa những vấn đề tại phiên bản hiện tại để nâng cấp lên một chế độ tốt hơn trong hệ thống cuộc sống này. Con người hay mở miệng dùng con chữ thay đổi, khác xưa, nhưng cái gì là thay đổi, cái gì không còn như cũ?
Jin của nhiều năm trước hay Jin của bây giờ vẫn là Jin.
Namjoon của thuở bệnh tật hay Namjoon của lúc cao ráo, lực lưỡng như hiện tại vẫn là Namjoon.
Mỗi chúng ta đều mắc kẹt trong chính chúng ta. Bản đúng hay bản ngã đều là chúng ta, chúng ta không thành bất kỳ ai khác vậy tôi của ngày hôm qua, tôi của ngày hôm nay, tôi của ngày may được áp dụng từ thay đổi theo cách thức nào?
"Đương nhiên, Jin."
Cậu vén tóc anh rồi hôn nhẹ lên trán. Họ có nhiều nụ hôn cho hôm nay, mọi thứ tiến triển thật nhanh nhưng không choáng ngợp.
BẠN ĐANG ĐỌC
Bệnh Hôn | Namjin
FanficCast: Kim Seokjin - Kim Namjoon Thể loại: Nhẹ nhàng, ngọt ngào, HE Nội dung: Jin mắc bệnh tự kỷ bẩm sinh và Namjoon mắc bệnh trầm cảm tâm thần yêu nhau thông qua quá trình làm bạn. Các thẻ cảnh báo đề cập: Trầm cảm❗️ Tự kỷ❗️ Tự làm đau bản thân❗️ Ả...