Chap 15

7.3K 347 18
                                    

HunHan

----

Chiếc xe BMW màu đen đậu ngay trước cổng của cư gia nhà họ Park.

Cánh cửa xe từ từ mở ra. Sau đó, một thân ảnh màu đen xám xịt từ đó chui ra. Thật khác xa với những hình ảnh trong phim hoặc trong trí tưởng tượng phong phú của fangirl, lúc nhân vật chính bước ra khỏi xe, ánh sáng sẽ chói lóa.

Người vừa bước ra khỏi xe tên là Oh Sehun- một ca sĩ hàng đầu của giới K-pop.

Thật không may cho cậu.

Vừa mới bước ra khỏi xe, đã đạp ngay phải vũng nước mưa, làm vấy bẩn đôi giày Nike thể thao màu đen hàng hiệu mới mua.

Tâm trạng dù xuống dốc, nhưng cậu vẫn cố gắng nở nụ cười quyến rũ chẳng ai có thể thấy (đơn giản chỉ vì anh Móm nhà ta đeo khẩu trang). Đi được vài bước, lại vấp ngay phải cục đá, ngã dập mặt!

Sehun hơi nhíu mày, tháo chiếc kính râm hàng hiệu xuống. Trên trán chảy đầy hắc tuyến.

Ngày hôm nay. Có thể xui xẻo hơn nữa không?

Cậu đứng dậy, tao nhã phủi quần áo.

Lại nhăn mặt. Quần áo cơ bản không thể sạch hết bụi bẩn. Cứ để như vậy sẽ rất mất mặt khi gặp Chanyeol và Baekhyun- hai thằng em họ cực kì cuồng mấy thằng cha thích làm màu. (Phàm ca! Em xin lỗi!!!)

Nên ngay lập tức, cậu quay gót bước trở lại vào xe. Đóng sập cửa xe lại.

Rục rịch một lúc lâu.

Cửa xe lại được mở ra, Sehun đã thay một bộ quần áo mới.

Cậu nhìn xuống dưới, lại nhăn mặt.

Đi nhầm tất hình nai con Bambi rồi.

Và tất nhiên, cậu lại lần nữa chui trở lại vào xe thay tất.

Chanyeol đứng từ trên cửa sổ phòng nhìn xuống, khóe miệng cùng khóe mắt giật giật.

Trên đời này, quả thật có người còn làm màu gần bằng YiFan-hyung.

"Chanyeol hyung! Đó là ai vậy?" Baekhyun thò đầu ra cửa sổ, ngó nghiêng.

"Trai đẹp."

"Thật hả?! Đâu?! Cho em coi với!!!" Cái bệnh háo sắc của cậu lại tăng vọt quá mức kiểm soát.

"Sehun-hyung chứ còn ai vào đây." Chanyeol khẽ thở dài.

"Anh Móm đó hả?" Baekhyun lập tức tụt hứng.

Chanyeol không đáp.

King coong...

Tiếng chuông vang lên. Sehun dường như không nhẫn nhịn được quá 20 giây, liền gạt bỏ phép lịch sự sang một bên, thò tay vào bên trong cửa, dễ dàng mở khóa.

Sau đó hùng hùng hổ hổ xông vào sảnh lớn ở phòng khách trong cư gia, hét chói tai:

"Park Chanyeol! Byun Baekhyun! Hyung đến rồi đây! Hai đứa chết ở xó nào rồi?! Mau lăn ra đây cho hyung!"

Chả có động tĩnh gì cả.

Cậu liếc nhìn đồng hồ, 4 giờ chiều rồi. Lại phải tiếp tục đi chạy show.

[ChanBaek]Anh... là người duy nhất có được sự trinh trắng của emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ