Chap 26 [H]

6.2K 295 15
                                    

HunHan

Sehun khó nhọc dìu LuHan lên trên căn phòng rộng rãi của cư gia. Vươn tay định bật đèn lên thì bị LuHan ngăn lại:

"Cậu... cậu cứ để mình tôi ở đây tự xử được rồi, đừng vào cùng tôi..."

Sehun nhíu mày: "LuHan, trước đây em từng bị như anh rồi, rất khó chịu, dùng tay không đủ thỏa mãn, em giúp anh."

"Không! Cậu... cậu mau ra ngoài." LuHan thở hồn hển, toát mồ hôi ròng ròng cố dùng sức đẩy Sehun ra. Dục vọng bên trong cơ thể nghẹn đến khó chịu, nếu cứ tiếp tục như vậy, e là làm anh nghẹn đến mức liệt dương mất.

"Không! Em giúp anh!" Sehun nói xong, liền vòng một tay qua lưng LuHan, tay còn lại ôm lấy lưng anh, khom người, bế bổng anh lên, tiến về phía giường.

"Ưm... Sehun... không được..."

"Ngoan, em sẽ giúp anh thoải mái..."Nói xong, Sehun đặt anh xuống giường.

Cậu hôn lấy đôi môi anh, nhẹ nhàng mơn trớn cánh môi, còn dùng răng khẽ cắn. Lưỡi lướt một vòng ở trên lợi của Lộc Hàm, khiến anh rên khẽ một tiếng, miệng hờ ra một hơi, Sehun nhân cơ hội đó, liền dùng lưỡi len lỏi vào trong khoang miệng anh, đuổi bắt với cái lưỡi nhỏ quyến rũ của LuHan. Biết chỗ nhạy cảm nhất là phần hàm trên, lưỡi cậu rất thường xuyên liếm qua chỗ đó.

"Ưm... a..." Bị môi lưỡi Sehun chặn lại, LuHan cũng chỉ kêu được như vậy.

Tay trái của Sehun mò mẫm vuốt lên cục yết hầu của LuHan, không ngừng day day, sau đó mới tách khỏi đôi môi bóng nhẫy nước miếng hồng nhuận của LuHan, vội vã hôn lên trán, chuyển dần xuống gò má đỏ ửng nóng bỏng của anh. Cậu hôn lên vành tai anh, phả từng hơi thở vào lỗ tai, lưỡi lướt qua bên trong lỗ tai khiến LuHan rên rỉ kích tình.

"Ưm... a...a~ Sehun... đừng... chỗ đó... a... khó chịu a~…"

"Anh khó chịu sao?" Sehun nhếch khóe môi cười hỏi LuHan.

"Ưm... rất khó chịu... tôi... phía dưới rất khó chịu... a~!" Anh vươn tay xuống phía dưới, định bài khai khóa quần cùng thắt lưng để tự lộng mình thỏa mãn.

"Ấy..." Sehun bắt lấy tay anh, đưa lên miệng liếm mút từng ngón tay thon dài ấy " ... Hannie, anh đừng quên sự tồn tại của em..."

"Ưm... cậu... cậu bỏ ra!..."

"Để em giúp anh..." Cậu nói xong liền trượt dần người xuống phía dưới của LuHan, lạch cạch cởi thắt lưng ra, kéo roẹt khóa quần xuống và cuối cùng là cởi bỏ sạch sẽ thân dưới của anh.

"Hannie, anh thực quyến rũ..."

LuHan cảm nhận được dương vật của mình được bao trùm bởi hơi thở cùng khoang miệng của Sehun, không kìm chế được dục vọng của mình mà cong người rên rỉ đến mất cả ý thức:

"A...a... đúng...đúng chỗ đó... ma...mau lên... Sehunnie... a...a~..."

Sehun dùng lưỡi đảo quanh thân dương vật của LuHan, sau đó mới từ từ phun ra nuốt vào. Cậu cố giữ hết sức bình tĩnh, không để răng nanh cọ vào khiến anh đau, mỗi lần phun ra đến đỉnh, lại dùng đầu lưỡi chọc ngoáy vào lỗ nhỏ đang không ngừng rỉ tinh dịch trắng đục tanh mặn của anh, còn dùng sức mút mạnh mong anh mau chóng bắn ra.

[ChanBaek]Anh... là người duy nhất có được sự trinh trắng của emNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ