Hôm nay là ngày đi đăng kí kết hôn của hai người, dù cả hai không muốn nhưng thánh chỉ đã ban, không đăng kí kết hôn sao có thể thành vợ thành chồng.
Đôi khi có những chuyện con người không có quyền tự quyết định mà chỉ có thể làm theo sự sắp đặt của người khác, điều đó có khi đúng có khi sai.
Đời người không thể đoán trước chữ ngờ, chính vì vậy lòng mỗi người sẽ có những suy nghĩ riêng, có người sẽ lo sợ cho tương lai có người mặc kệ tương lai muốn đến đâu thì đến.
Diêu Kiều Ân nghĩ có phải chăng cô đang phó mặc cuộc đời mình cho số phận, bản thân cô cũng sợ hãi, cũng lo lắng nhưng thời gian trôi qua quá chớp nhoáng khiến cô chưa kịp sợ hãi, khiến cô cứ thế tiến vào số kiếp đã được định sẵn mà không hề kịp phản ứng gì.
Giờ đây cầm tờ giấy đăng ký kết hôn đỏ chói trên tay mà lòng cô đầy trống rỗng. Cô nhìn người đàn ông đang lái xe bên cạnh cô, người đàn ông lạnh lùng, người đàn ông kỳ quái, cô hiện đang là vợ trên danh nghĩa của anh, vậy sau này cô sẽ là gì, sẽ vẫn mãi là người dưng bên ngoài người thân trên giấy hay sẽ có vị trí khác đây.
Cô đang mong ước điều gì, cô biết cuộc sống sắp tới của cô sẽ rất khó khăn. Không chỉ cô không hợp với Uông Tử Kiệt mà cả gia đình của anh cô cũng sợ sẽ không làm vừa lòng họ.
Cô mông lung buột miệng hỏi.
- Kết hôn rồi những vẫn có thể li hôn đúng không?
Uông Tử Kiệt đang chăm chú lái xe, nghe thấy câu hỏi ngớ ngẩn liền khẽ cau mày.
- Cô có đầu óc không mà hỏi câu đó, dĩ nhiên có thể.
Đúng với những gì cô nghĩ, anh luôn khó chịu với những gì là của cô, tất cả không ngoại trừ cái nào.
- Vậy khi nào chúng ta li hôn?
Đúng, khi nào thì cô và anh li hôn, anh và cô tình cảm không có chỉ vì bị gia đình ép buộc mà phải kết hôn, như vậy hai người bọn họ sẽ li hôn nhanh thôi.
Uông Tử Kiệt mặc dù bị ép kết hôn nhưng anh chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ li hôn. Con người anh theo chủ nghĩa hơi bảo thủ, anh đã kết hôn rồi sẽ không có chuyện li hôn. Cô hỏi anh như vậy không phải là đang chán ghét anh hay sao, anh còn chưa đến mức chán ghét cô cơ mà hay cũng có thể anh chưa trả thù xong anh sẽ chưa buông tha cô vậy cớ sao cô đã tính đến chuyện ra đi.
- Khi nào bà cô mất, ba mẹ cô và ba mẹ tôi không còn thì lúc đấy chuyện đó chắc là có thể.
Lời vừa dứt, đã nghe thấy tiếng hét to.
- Đợi đến lúc đó á? Tôi không muốn........
Anh nhìn cô với ánh mắt mang vẻ tức giận lại có chút không quan tâm
- Cô có không muốn cũng không thể.
Diêu Kiều Ân gào thét.
- Tại sao lại chờ đến lúc đấy mới có thể, chúng ta đồng ý li hôn là được mà.Uông Tử Kiệt lạnh nhạt
- Ngu ngốc!
- Anh nói gì, anh có muốn li hôn không hả?
![](https://img.wattpad.com/cover/47631881-288-k82223.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
ĐỒ NGỐC EM LÀ CỦA ANH RỒI
RomanceUông Tử Kiệt đột ngột xuất hiện trong cuộc sống của Diêu Kiều Ân, cô bất ngờ phải kết hôn với anh do hôn ước của cả hai bên gia đình. Nhiều biến cố cũng như hiểu lầm liên tiếp xảy ra sau khi kết hôn . Chàng lạnh lùng (cầm thú) hắc ám, nàng vô tư, t...