Chương 61 - 70

7K 48 0
                                    

Chương 61: Đắc tội người khác

Kiều Tâm Uyển không về nhà mà đi thẳng đến ngân hàng, mặc kệ thư ký có ngăn cảm cũng xông thẳng vào văn phòng Trương Hành Trường.

"Tổng giám đốc Kiều?" Trương Hành Trường phất phất tay với thư ký ở phía sau cô, ra hiệu cho Kiều Tâm Uyển ngồi xuống: "Sao cô lại tới đây? Mời ngồi."

"Tôi không ngồi." Kiều Tâm Uyển lúc này nào có tâm tình đâu mà ngồi nữa? Cô nhìn Trương Hành Trường, vẻ mặt hoàn toàn không giải thích được: "Mười phần trăm cổ phần mà vẫn chưa đủ để ngân hàng tin tưởng Kiều thị sao? Vẫn không thể để các chị đồng ý cho chúng tôi vay?"

"Cái này." Trương Hành Trường vẻ mặt đầy khó xử: "Tôi chỉ có thể nói là hiện tại không được, cô đừng làm khó tôi."

"Là nguyên nhân gì, rõ ràng ngày hôm qua chúng ta đã thương lượng xong rồi mà, không phải sao?"

"Tổng giám đốc Kiều." Trương Hành Trường mím môi, vẻ mặt có chút cuống quýt. Nhìn vẻ mặt cố chấp của Kiều Tâm Uyển, anh ta đứng dậy đóng cửa lại rồi đứng ở trước mặt Kiều Tâm Uyển: "Cô có thời gian tới tìm tôi thì sao không nghĩ xem cô đã đắc tội với ai?"

"Là sao?" Kiều Tâm Uyển thay đổi sắc mặt, nhìn Trương Hành Trường: "Chị nói vậy là sao?"

"Cô, hoặc là Kiều gia đã đắc tội người khác. Chúng tôi nhận được thông báo từ cấp trên không được cho Kiều thị vay tiền."

Bàn tay Kiều Tâm Uyển nắm chìa khóa xe siết chặt lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt Trương Hành Trường, cô có thể nghe thấy được tiếng tim mình đang đập rất nhanh: "Ai? Là ai thông báo cho các chị?"

"Đương nhiên là cấp trên." Trương Hành Trường thở dài: "Tôi cũng không rõ lắm. Nhưng hình như người này có quan hệ với Bộ Thương mại."

Đây cũng là nhờ có quan hệ thân thiết với người đó nên họ mới thuận miệng tiết lộ. Dĩ nhiên, Trương Hành Trường không hiểu lý do người đó cố ý tiết lộ cho anh ta nghe chính là để lúc này anh ta nói lại với Kiều Tâm Uyển mà thôi.

Bộ Thương mại?

Kiều Tâm Uyển cảm giác chìa khóa xe đang cắm vào lòng bàn tay, cô nhìn Trương Hành Trường, không khách sáo nữa mà trực tiếp xoay người bỏ đi. Lúc lên xe, trong đầu cô lại hiện lên gương mặt Cố Học Võ. Sáng sớm cô đã nghe nói, Cố Học Võ được triệu hồi về Bắc Kinh, vào Bộ Thương mại. Cô không cần cố tình chú ý cũng có người báo tin tức của anh cho cô.

Như vậy thì nhất định là anh? Là anh đang âm thầm sử dụng thủ đoạn để ngân hàng không để cho cô vay tiền? Tại sao anh phải làm như vậy?

Kiều Tâm Uyển thử suy nghĩ, thì lại thấy rất đơn giản. Kiều thị xảy ra chuyện, cô chắc chắn không thể không quan tâm. Anh xuống tay, rõ ràng chính là muốn cô chủ động tìm tới, anh muốn cô cầu xin anh, như vậy thì anh sẽ có lợi thế có thể nhận được quyền nuôi Bối Nhi? Đến lúc đó, mọi chuyện cũng là do cô quyết định. Đương nhiên, ở hoàn cảnh xấu, vì công ty mà đưa hai tay dâng hiến quyền nuôi dưỡng con gái không phải là rất bình thường sao?

Cố Học Võ ơi là Cố Học Võ. Tôi thật không biết anh lại hèn hạ đến vậy? Vừa nghĩ là Kiều Tâm Uyển đã hiểu rất rõ ràng. Điều này làm cho lòng cô hết sức tức giận, làm thế nào cũng không nén xuống được, bộ ngực không ngừng phập phồng, cả người cũng khẽ run lên. Cô ngồi trên xe, nhìn dòng xe qua lại phía trước, lúc này đã là xế chiều, mà cô cũng không biết Cố Học Võ có đi làm hay không. Lúc này cô cũng không quan tâm, ánh mắt quét qua con đường phía trước, hai tay nắm chặt tay lái, dùng sức giẫm chân ga, chạy đến nơi làm việc của Cố Học Võ.

Cô dâu bất đắc dĩ (phần 2) (full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ