Chương 2

105 2 0
                                    

  - Công chúa, chưởng pháp vừa rồi của Trương đại nhân quả thật không nhẹ đã ảnh hưởng đến lục phủ ngũ tạng của nương nương. E rằng...e rằng....



- "Ngự y, xin người hãy cứu lấy mẫu hậu." Hoa Nhi công chúa nức nở.



- Thứ lỗi cho hạ thần vô năng. Trước mắt chỉ có thể dùng thuốc này tạm thời giúp nương nương duy trì tính mạng.



- Khi nào mẫu hậu mới tỉnh lại ?.



- Điều này, rất khó nói...Lực đánh quá mạnh cộng với việc nương nương thương tâm quá độ. Khi nào người tỉnh lại chỉ có thể phải trông chờ vào ý chí của người.



- " Mẫu hậu... "Hoa Nhi chạy đến bên giường của Nghiễm Tâm và nức nở.



- Công chúa hãy cố gắng chăm sóc cho nương nương. Thần phải đi bẩm báo cho hoàng thượng.

**

Trên đại điện của Trần Quốc, Chu Thống sau khi phê duyệt tấu chương của đại thần, hắn liền kêu Trương Hư ở lại. Trương Hư biết mình hôm qua lỡ tay đánh Nghiêm Tâm nên muốn đi trước một bước quỳ xuống nhận tội trước mặt Chu Thống:

- Xin hoàng thượng bớt giận. Đệ đã biết tội.

Trái với vẻ mặt lo sợ của Trương Hư, Chu Thống vẫn làm như không có chuyện gì mỉm cười ôn hoà.

- Hư đệ đứng lên đi, giao tình giữa chúng ta đừng vì một nữ nhân mà trở nên xấu đi. Trẫm không trách đệ.

Trương Hư nghe thấy thế vội vàng đứng lên, chắp tay ôn quyền nói:

- Chẳng hay bệ hạ gọi đệ ở lại là có chuyện gì cần bàn bạc?.



- "Đúng là trẫm có chuyện cần bàn với đệ." Chu Thống cười khà khà.



- Trương Hư, năm nay trẫm và đệ bao nhiêu niên kỉ?



- Bệ hạ năm nay 45 tuổi và đệ cũng đã 36.



- Trẫm và đệ lăn lộn nhiều năm như vậy, cuối cùng đã đạt lên đỉnh cao của quyền lực. Thế nhưng, cho dù có ở ngôi vị tối cao chúng ta cũng không tránh khỏi quy luật của thời gian. Sẽ có lúc già đi, không thể tận hưởng trọn ven của cải, địa vị, quyền lực, mỹ nữ.



- Bệ hạ, người vẫn còn rất phong độ. Thử hỏi trong thiên hạ có ai có thể so sánh với sự uy vũ của người. Mỹ nữ trong thiên hạ tất cả đều thuộc về ngài.



- Ha ha ha!!!! Hư đệ quả nhiên khéo ăn nói. Đệ có bao giờ nghe đến thuật trường sinh?.



- Đệ có nghe qua nhưng đó phải chăng chỉ là truyền thuyết.



- Thuật trường sinh đúng là hư ảo, đúng là truyền thuyết. Tuy nhiên, có một thứ có thể giúp chúng ta kéo dài tuổi thọ lẫn sức khoẻ đến ngàn năm. Thứ này còn lợi hại hơn Tuyệt Tình Công mà đệ tu luyện. Đệ có bao giờ nghe nói đến Thiên Lam Quốc?



- Thiên Lam Quốc?



Thiên Lam Quốc là một quốc gia nhỏ nằm ngoài biên giới của Trần Quốc vài trăm dặm, bốn mặt đối diện với băng tuyết lạnh lẽo. Tuy chỉ là một quốc gia nhỏ nhưng Thiên Lam Quốc lại có những tướng sĩ hùng mạnh và đội quân bất chiến khả bại. Ngay cả Chu Thống và Trương Hư vốn còn lòng tham không đáy cũng không dám tự ý xâm phạm Thiên Lam Quốc.

- Thiên Lam Quốc vừa cho người viết chiếu cầu thân, muốn trẫm gả Quân Hoa Nhi.



- Bệ hạ, việc này thì có liên quan gì đến thuật trường sinh? Trương Hư sửng sốt, mới đây hắn còn ôm mộng có được Quân Hoa Nhi, Chu Thống thật sự sẽ gả Quân Hoa Nhi đi chứ.



- Thiên Lam Quốc có một tuyệt học bí truyền người luyện nó sẽ có thể trở thành bán tiên, thân thể hồi xuân cường tráng, sống lâu mấy trăm năm. Hoàng đế của Thiên Lam Quốc luyện thuật này cho đến nay dù đã 80 tuổi nhưng dung mạo vẫn như người 30 mấy. Nay hắn viết chiếu cầu thân, muốn trẫm gả Quân Hoa Nhi hắn.



- Bệ hạ muốn gả Hoa Nhi đi để đổi lấy bí kíp ?



- Lúc đệ chinh chiến, hoàng đế Thiên Lam Quốc có đến Trần Quốc tình cờ Hoa Nhi có biểu diễn cho hắn xem một điệu múa. Hắn đã vừa mắt Hoa Nhi vào lúc đó. Hắn sẽ không vì nữ nhân mà giao cho trẫm bí kíp đó đâu, thế nhưng hắn lại tặng cho trẫm lệnh bài Ngũ Y.



- Lệnh bài Ngũ Y? Trương Hư sửng sốt, không phải là lệnh bài Ngũ Y vang danh thiên hạ kia. Hoàng đế Thiên Lam Quốc này có thể vì một nữ nhân mà ra tay quá mức hào phóng như thế.



Lệnh bài Ngũ Y được xem là lệnh bài có thể triều hồi được cao thủ của gần một trăm môn phái trong võ lâm. Người cầm lệnh bài này chẳng những triệu hồi mà còn có thể sai khiến các cao thủ làm việc theo ý mình. Trương Hư quả thật rất mạnh, thế nhưng nếu Chu thống có lệnh bài trong tay thì những cao thủ mà Chu Thống Trương Hư muốn đánh bại có thể xem ra rất chật vật đi.



- Bệ hạ suy tính thế nào?



- Khà khà....Trẫm muốn đệ hộ tống Hoa Nhi công chúa sang Thiên Lam Quốc. Trẫm không chỉ muốn lệnh bài Ngũ Y mà còn muốn có cả bí kíp. Nếu đệ có thể chiếm được cả hai, trẫm không cần phải giữ lời hứa với hoàng đế Thiên Lam Quốc. Khi kế hoạch thành công, đệ có thể lấy Hoa Nhi. Thế nhưng, trước đó, trẫm muốn đệ phải cân nhắc nặng nhẹ, tránh gần gũi nữ sắc. Nên nhớ, muốn làm đại sự thì phải vô tình. Nữ nhân chẳng qua chỉ vật giải trí của nam nhân thôi. Sư phụ của đệ cũng dạy đệ như thế mà.



- Đệ đã biết. Đa tạ bệ hạ đã nhắc nhở. Về phần Hoa Nhi, người sẽ làm thế nào?. Nếu nha đầu đó khăng khăng không chịu mà tự sát thì kế hoạch của chúng ta sẽ hỏng mất.



- Về điểm này, đệ cứ yên tâm. Trẫm đã có cách.



***

Hoàng thượng giá lâm. Chu Thống dời bước đến Đông Cung. Từ hôm Nghiễm Tâm bị đánh bất tỉnh, hắn lần đầu đến thăm. Mặc dù cùng mang huyết mạch của Quân gia nhưng Chu Thống hành xử vô cùng lạnh lùng. Điều đó một phần cũng vì tiên đế phụ hoàng của hắn hết mực sủng ái huynh trưởng. Hắn và mẫu phi không hề có địa vị gì trong cung. Sau khi bị người khác vu oan, mẫu phi của hắn thắt cổ tự sát còn hắn thì bị đày ra biên đảo, sống những ngày tháng tủi nhục. Nhưng có vẻ vận mệnh đã sắp đặt số mệnh hắn là bậc đế vương. Với sự giúp sức của Trương Hư cùng các vương gia có dã tâm trong triều cuối cùng hắn cũng lật đổ được hoàng huynh của mình lên ngôi hoàng đế. Hắn giết hết huyết mạch của hoàng huynh mình, chỉ trừ lại Quân Hoa Nhi và Nghiễm Tâm.Vì hắn muốn dày vò nữ nhân mà hoàng huynh hết mực yêu thương .Đồng thời bọn họ còn có giá trị lợi dụng trong tương lai.

- Tham kiếm hoàng thượng.

Thấy Chu Thống đi vào, các cung nữ đều hoảng sợ quỳ xuống, duy chỉ có Quân Hoa Nhi là không có bất cứ cảm xúc nào, không ăn không uống cả ngày ngồi bên Nghiễm Tâm.

Chu Thống đến bên cạnh Quân Hoa Nhi, kéo nàng đứng lên và nói:

- Hoá ra ở trong cung lại không có phép tắc thế sao? Ngay cả hoàng đế ngươi cũng không hành lễ.

Quân Hoa Nhi không đáp, ánh mắt căm giận nhìn chằm chằm vào Chu Thống.

- Trẫm tha chết cho ngươi, ngươi lại nhìn quả nhân bằng ánh mắt đó, đúng là hậu duệ của tên vô dụng kia. Hahaha.

- Không được xúc phạm phụ hoàng ta.

- Trẫm đến đây để nói cho ngươi biết. Trẫm đã ban chiếu gả ngươi cho Hoàng đế Thiên Lam Quốc. Còn mười ngày nữa ngươi ráng mà bảo dưỡng thân thể cho thật tốt.

- "Ngươi....mẫu hậu ta còn chưa tỉnh lại sao ngươi có thể làm thế..."Quân Hoa Nhi càng căm giận hơn nhìn Chu Thống. "Ta thà chết còn hơn gả cho hoàng đế Thiên Lam Quốc."

Bốp, Chu Thống tát thật mạnh vào mặt của Quân Hoa Nhi khiến cho nàng phun ra một ngụm máu. Thế nhưng, nàng vẫn kiên cường không khóc.

- Tốt nhất ngươi nên ngoan ngoãn lên kiệu hoa sang Thiên Lam Quốc. Trẫm đảm bảo sẽ truyền ngự y giỏi nhất đến chữa trị để giữ lại tính mạng cho mẫu hậu ngươi. Nếu không, thì đừng trách Chu Thống ta vô tình. Ngươi nghĩ, lăng trì hay ban mẫu hậu ngươi cho các binh sĩ của quả nhân. Hình phạt nào tốt hơn?  


[Fiction][Cổ đại][Trung Thiên]Thiên Nhai Tương KiếnWhere stories live. Discover now