Chap 3 : Lỡ nhịp (Phần 1 )

108 7 5
                                    



✏️✏️✏️✏️✏️✏️✏️✏️✏️✏️✏️✏️

Reng ! Reng ! Reng !

" Cả lớp nghỉ ! "

" Chúng em chào cô ạ "

" Haizz ! Cuối cùng cũng xong rồi " - Đại Nguyên thở phào nhẹ nhõm....

Mọi người lần lượt ra về, Đại Nguyên cũng ra khỏi lớp nhưng không về... Cậu đứng bên ngoài... Chân đan chéo vào nhau, tay cầm tờ giấy... Những tia nắng chiều được mặt trời vứt xuyên qua ô cửa sổ,  đáp xuống khuôn mặt anh tuấn của cậu....

" Tử Nhi ! "

Hồ Tử Nhi mới vừa bước ra khỏi lớp...

" Hã ?! "

" À, cuối tuần này cậu có rảnh không ?"

" Ừm... Có lẽ tớ rảnh "

" Vậy thì... "

Đại Nguyên đưa tờ giấy quảng cáo màu sắc sặc sỡ và tóm lại tờ giấy muốn mọi người đến tham gia lễ hội ở địa điểm X.

Tử Nhi chỉ mới nhìn nhưng đủ tinh tế để hiểu được Đại Nguyên muốn nói gì. Cô mỉm cười...

" Ờ... Ờ... Tất nhiên là cậu mời tớ phải đi rồi ! He he "

Nguyên mừng rỡ cười tươi... Nụ cười đẹp rạng ngời mà không chói loá của cậu khiến Tử Nhi...xao xuyến ( Au: Mới đây cơ mà Tử Nhi nhà ta đã rung rinh trước con nhà người ta rồi . Hổng chịu âu )

〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰
〰〰〰 Hello ! Mị là cỗ máy thời gian đưa mấy chế đi theo dõi lần đi chơi đầu tiên của Tử Nhi và Đại Nguyên nha〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰〰

Khu lễ hội diễn ra quá ư là hoành tráng. Dòng người tấp nập ào ào chen chúc nhau để tận hưởng niềm vui ngày hội 🔅🔅. Nào là đồ ăn ngon 🍟🍡🍦 và cả những trò chơi siêu cấp vui nữa !!! ( Au : muốn đi chơi quá đi ^^ )

🏠🏠 Nhà Tử Nhi... 🏠🏠

Đại Nguyên đã đứng trước nhà Nhi tự khi nào. Chỉ với chiếc áo sơ mi trắng đơn giản cùng với cái quần dài không kiểu cách cũng trở nên đẹp hơn khi được Đại Nguyên khoác lên mình... ( Au: Người ta nói quả không sai : người đẹp thì mặc gì cũng đẹp )

Hôm nay cậu đi xe đạp...1 chiếc xe bình thường so với một người có điều kiện như cậu.... Vì cậu biết hôm nay người cậu chở là Tử Nhi - một cô gái tuy gia đình bình thường đủ ăn đủ mặc nhưng lại âm thầm nhẹ nhàng bước vào tim cậu...

Ahaha... Trùng hợp thay hôm nay Tử Nhi cũng mặc áo sơ mi trắng kết hợp với chiếc váy trơn đen cũng đơn giản không kém. Hàng nút áo được gài thẳng băng....Tuy không màu mè nhưng cũng khiến người ta rung động trước nét dịu dàng của cô...

Thân hình nhỏ nhắn ấy bước ra cùng với ánh hào quang sau lưng nhìn Đại Nguyên mỉm cười...

" Xin lỗi vì tớ ra trễ nhá "

" Tớ cũng vừa tới thôi ! Chúng ta đi nhé! "

🚲🚲🚲 Chiếc xe chuyển bánh đưa hai người đến khu lễ hội 🚲🚲🚲

✨ [ Ngôn tình ] [shortfic] Này! Tôi sẽ bảo vệ em✨Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ