Trong phòng ngủ bốn mắt nhìn nhau không một tiếng động.
Con ngươi hắn thâm trầm khó dò, con ngươi nàng bình tĩnh như nước, muốn nhìn thấu linh hồn đối phương.
Hai người vẫn không nói chuyện, bọn họ tựa hồ đều đang chờ đợi xem đối phương ai mở miệng trước.
Một lúc lâu sau, Tiêu Dật con ngươi vốn dĩ thâm thúy liền chuyển dần thành nghi hoặc
Đến giờ phút này thế nhưng nàng vẫn còn đủ bình tĩnh nhìn hắn, rốt cuộc nàng có phải là nữ nhân không vậy? hơn nữa vì sao ánh mắt của nàng lại khiến cho tâm mình có chút hốt hoảng đây? Thật đúng là kì lạ mà?
Bạc môi gợi lên đôi chút độ cong thản nhiên châm chọc chính mình, cánh tay Tiêu Dật vung lên đẩy Lam ẩn Nhan ngã mạnh xuống giường
"Lam Ẩn Nhan hy vọng thân thể ngươi không xấu xí hù chết người như mặt ngươi." Tiêu Dật lộ ra ý cười khiến người sợ hãi.
Tay hắn dùng sức "Tê" vang lên, quần áo trên người Lam Ẩn Nhan liền bị Tiêu Dật thô lỗ xé rách, cái yếm đỏ tươi nổi bật trên nền da thịt tuyết trắng, phơi bày trước không khí.
"A, bổn vương thật không nghĩ tới, với khuôn mặt xấu như quỷ này, lại có thân mình trắng nộn nõn nà như vậy. Xem ra ông trời đối với ngươi không phải là không tốt." ngữ khí châm chọc, ngón tay lạnh lẽo vuốt ve lên làm da của Lam Ẩn Nhan
Nhưng ngay tại lúc ngón tay hắn chạm lên da thịt Lam Ẩn Nhan thân thể hắn bỗng nhiên cứng đờ.
Chết tiệt, tại sao lại có thể như vậy? Dạ thịt nàng tựa hồ có ma lực vô cùng kêu gọi khát khao trong cơ thể hắn. Thoáng chốc, đáy mắt Tiêu Dật có hơn một tia hoang mang không dễ phát hiện.
"nói nhiều quá, việc cần làm thì làm đi!" Bị Tiêu Dật ấp đảo trên giường Lam Ẩn Nhan cũng không thèm liếc mắt một cái nhìn đỉnh màn nói.
"Xem ra vương phi còn nóng vội hơn cả bổn vương a, nói vậy, liền phiền vương phi giúp bổn vương thay áo sau đó tự cởi bỏ quần áo trên người đi!" Tiêu Dật chậm rãi đứng thẳng người, từ trên cao nhìn xuống Lam Ẩn Nhan nói, nhưng sâu đáy mắt hắn che dấu tia hoang mang ngaỳ càng nhiều.
Không biết vì sao, lúc nhìn thấy mặt nàng không chút thay đổi, trong lòng mình không hiểu sao có chút tư vị gì đó. Nàng tựa hồ như không hề để ý đến bản thân nàng sắp bị mình vũ nhục!
Tiêu Trác dường như phái đến một kẻ trộm vô cùng vĩ đại rồi, kẻ trộm khiến hắn có chút khiếp sợ.
Lam Ẩn Nhan a Lam Ẩn Nhan, ta không thể không thừa nhận rằng ta cũng có chút thưởng thức ngươi a.
Bất quá thực đáng tiếc, thưởng thức thì thưởng thức, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bởi vì ta tuyệt đối sẽ không mạo hiểm đem mối nguy hiểm có tính uy hiếp ta ở bên người được.
BẠN ĐANG ĐỌC
Beta [xuyên không] THỊNH THẾ XẤU PHI- Ảnh Lạc Nguyệt Tâm
RomanceVăn án: Nàng – con gái thừa tướng của Thánh Long vương triều, là thiên hạ đệ nhất xấu nữ, xấu từ lúc sinh ra, dọa ngốc cha, hù chết mẹ ruột. Hắn – tam vương gia Thánh Long vương triều, thiên hạ đệ nhất mĩ nam, mỗi ca...