Chương 6: Buổi tối "lãng mạn"

559 8 0
                                    

Sau khi được lời mời từ JB, cô Staci nói là cuộc hẹn đầu tiên với hoàng tử của mình thì nên phải chuẩn bị kĩ càng một chút, cô đưa tôi đi shopping và làm tóc. Ý tôi là, tôi không rành về chuyện này nên đành phải nghe theo người mà tôi cho là có kinh nghiệm nhất bây giờ, không lẽ lại nhờ Greyson cho tôi lời khuyên sao ?   Không đời nào. Cậu ta là một tên hách dịch với tính khí thất thường, đôi lúc thì như mùa thu đầu mùa, vừa ấm áp lại vừa thân quen, còn đôi lúc, à mà không, hầu hết thì cậu ấy như một gã hâm. Tôi đảo mắt một vòng khi nghĩ về gương mặt cậu ấy lúc hất mặt lên trời nhìn tôi. Chúng tôi đến cửa hàng, cô nhân viên bán hàng vui vẻ chào đón:
_Xin chào, xin hỏi 2 vị cần gì ở tiệm chúng tôi ? - Cô nhân viên niềm nở
_Hôm nay là ngày quan trọng của con bé, lấy cho con bé vài bộ váy đẹp nhé - Cô Staci chỉ vào tôi
_Sao ? Váy á ? Ô không không không, không được, 8 năm rồi cháu không mặc váy cô ạ, sao không phải là một chiếc áo bình thường cùng quần short ngắn như mọi hôm cháu mặc là được rồi ? - Tôi ngạc nhiên từ chối ngay ý nghĩ của cô Staci
_Ôi trời, cháu ngốc, ai hẹn hò mà mặc bình thường như thế, vả lại tại sao 8 năm rồi cháu không mặc váy ?
_ Ở nước cháu, đi học mà mặc máy cho chúng nó cười vào mặt à? Với lại cháu không phải là thể loại người dịu dàng nên cần gì mặc váy.
_Thôi không nói nhiều, sự lựa chọn của cô là tốt nhất đấy, lấy cho cháu nó vài bộ màu hồng nhé! - Cô nói với cô nhân viên
_Sao ? Màu hồng á ? Chết cháu rồi, bây giờ thì cháu thật sự hối hận khi nghe lời cô đến đây - Cô đẩy tôi vào phòng thay đồ thay hết bộ này đến bộ khác, cuối cùng chọn được một bộ màu trắng ngắn đến đầu gối, thôi sao cũng được, miễn không phải là hồng thì được rồi. Sau đó chúng tôi đi làm tóc, tóc tôi được uốn cong vài lọn ở đuôi, may là nó chỉ cong sơ nhìn rất tự nhiên chứ không cong như mấy bà già. Nói chung trông cũng khá ổn cho đến khi tôi phải mang đôi giày cao gót, tôi thề với chúa rằng tôi ghét kinh khủng. Tôi té lên té xuống nhưng cô Staci cứ bảo tôi cố gắng để hoàn hảo trong mắt JB. Sau đó chúng tôi đi trang điểm, tôi cứ nghĩ là tôi sẽ mắt xanh môi đỏ gặp JB nhưng mừng thay là điều đó không xảy ra. Tôi trang điểm nhẹ, và môi thì được đánh tông khá cổ điển. Hoàn tất tất cả các khâu, chúng tôi phải về nhà để cô Staci chuẩn bị bữa tối. Và tất nhiên là còn một lí do nữa là không thể để Greyson ở nhà một mình vì cậu ấy sợ ma. Con trai mà thế đấy. Về trễ chắc cậu ấy sẽ lằn nhằn cho đến hết đời mất.
[Lời của Greyson]
Tôi chui rút trên phòng không dám xuống nhà vì vẫn còn ám ảnh về bộ phim ma tuần trước, còn hai cô nàng kia thì đi chuẩn bị cho cuộc "hẹn hò lãng mạn" nên chưa về. Mong là cô Staci sẽ không biến cậu ấy thành một con quỷ mắt xanh môi đỏ. Tôi ghét nhất là các cô gái makeup quá đà, nhìn chẳng tự nhiên tí nào. Nhưng thôi được, cứ cho cậu ấy bị Staci tàn phá xem Justin có còn muốn chơi tiếp trò chơi không. Kế hoạch hôm nay thật hoàn hảo. Chỉ còn một tiếng nữa, cố lên. MÀ TẠI SAO GIỜ NÀY HAI NGƯỜI ĐÓ CÒN CHƯA VỀ NỮA CHỨ , Á À SỢ CHẾT ĐI ĐƯỢC. Lát nữa về tôi mắng cho coi. A, có tiếng bấm chuông, chắc là hai người đó về, may quá. Tôi xông thẳng xuống nhà, mở cửa :
_Cậu làm cái gì mà lâu thế ? - Nhi đứng trước cửa, nhưng có phải cậu ấy không nhỉ ? Tôi đưa mắt nhìn từ đầu đến chân. Chắc là cậu ấy thật rồi, nhưng cậu ấy chẳng những không bị tàn phá mà còn đẹp và lộng lẫy hơn rất nhiều, váy trắng cơ đấy, phải chi cậu ấy cũng dịu dàng giống như tính cách của một cô gái thích mặc váy thì tốt quá. Tôi đứng ngây ngất ra cho đến khi cậu ấy vỗ vào đầu tôi thật mạnh.
_Ôi, sao cậu lại đánh mình ? Đau chết đi được - Tôi lấy tay xoa đầu
_Ai bảo cậu đã mở cửa trễ rồi còn đứng thừ người ra đó, không thấy mình đang khổ sở với đôi giày này sao ? - Ơ đúng rồi, cậu ấy mang đôi giày cao gót và đúng định nghĩa của chữ "cao gót"
_Này, sao lại mang giày cao thế ? Bình thường đứng tới cằm mình, bây giờ bằng mình luôn rồi này
_Cô Staci bắt đấy, chứ mình có muốn đâu, từ shop về đến đây vấp hết 18 lần
_Ôi trời, thôi vào nhà đi - Tôi quay lại bước vào nhà, đi được ba bước thì nghe tiếng "Á", tôi quay lại, thấy cậu ấy chuẩn bị vấp lần thứ 19, tôi đưa tay vịn vào eo của cậu ấy, hai tay cậu ấy đặt lên vai tôi. Hai khuôn mặt lại gần nhau một lần nữa, lần này còn gần hơn, tim tôi đập thình thịch và tôi cảm nhận được nhịp tim cậu ấy cũng thế. Hai chúng tôi nhìn nhau, chẳng nói được gì. Ừ thì trong giây phút ấy tôi còn muốn nói gì nữa chứ, và có lẽ cậu ấy cũng không muốn nghe tôi lôi thôi, nhìn vào ánh mắt hơi ngô ngố ấy, nhưng môi cậu ấy lại cắn chặt vào như thể thách thức khả năng kiềm chế của tôi. Một lọn tóc thật mềm mượt lướt nhẹ lên cánh tay tôi, không biết đôi môi cậu ấy có để lại cảm giác lạnh sống lưng như thế không. Tôi lại bắt đầu dở chứng không kiềm lòng được, tôi nghiêng đầu tiến lại gần, cô ấy cũng không vẻ gì là từ chối, tôi nghĩ lần này mọi thứ sẽ được diễn ra, và rồi :
_Hai đứa làm gì 1 đứa thì vịn eo còn 1 đứa thì đặt tay lên vai cứ như khiêu vũ thế ? - Cô Staci bước ra, phá tan không khí lãng mạn, đúng là tức chết, 2 chúng tôi bỏ tay ra khỏi người nhau, chẳng hiểu cái quái quỹ gì đang xảy ra, ngập ngừng mạnh ai nấy chối :
_Không có, cậu ấy muốn vấp té thì...
_Đúng, cháu muốn vấp té nên mới...
_Đúng, ý cháu là thế... - Chúng tôi nói chồng lên nhau
_Thôi được rồi, làm gì mà giải thích dữ vậy, có ai nghi ngờ hai đứa đâu, trừ khi...hai đứa có tật giật mình - Cô đưa ánh mắt nghi ngờ
_Không có ! - Chúng tôi đồng thanh.
_Haha, hai cái đứa nhóc này, thôi cô vào nhà bếp chuẩn bị thức ăn. Grey, cháu đưa Rose ra sau vườn giùm cô nhé
_Vâng - Tôi vừa dứt lời thì cô quay đi, tôi cũng quay đi
_Này, cô Staci bảo cậu đưa mình ra sau vườn mà - Cậu ấy lấy tay túm lấy cổ áo phía sau tôi giựt mạnh. Này, cậu ấy nên hiểu cái áo trắng này là chất liệu dễ co giãn đấy.
_Thì sao ? - Tôi quay lại.
_Cậu không biết đường ra sân vườn à ? Không thì bảo Justin đưa cậu ra ý. - Cậu ấy có hiểu cảm giác tôi không mà kêu tôi đưa cô gái tôi mới vừa đan cả cánh tay qua eo cô ấy và giờ thì giúp chàng trai khác làm bước cuối cùng với cậu ấy...Ý tôi là nụ hôn ấy...Ánh mắt của cậu ấy...Tất cả...

[Fanfic Justin Bieber & Greyson Chance] Believe & Never Say NeverNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ