" Làm sao vậy? Không thoải mái ở đâu sao?" Mẹ Kim mặc dù yêu thương Tiffany, nhưng đứa nhỏ này thực sự quá yên lặng, điều này làm mẹ Kỷ muốn thân thiết với cô cũng không được.
" Không có Tiffany lắc đầu, cố gắng nặn ra một nụ cười lấy lòng, cô có thể cảm giác được khoảng cách giữa mình cùng mẹ Kim. Mặc dù cô cố gắng cải thiện nhưng cũng không có chuyển biến tốt, không khỏi có chút ủ rũ.
"Kim phu nhân, vị này là?" Park phu nhân mở miệng.
" Đó là vợ của con trai cả nhà tôi, Tiffany." Mẹ Kim mượn cơ hội này giới thiệu với ba vị phu nhân.
"Thì ra là người này? Cô ấy là con gái nhà họ Hwang?" Lee phu nhân nhíu mày hỏi, thái độ cố chút cao ngạo, ánh mắt lạnh lùng đánh giá Tiffany, giọng nói ngạo mạn " Thật là một mỹ nhân bại hoại, khó trách Taeyeon thích như vậy, nghe nói mẹ cô ta trước đây rất đẹp, cho nên mới... Ha ha." Ba người không ngừng rỉ tai nhau.
Nghe thấy vị Lee phu nhân kia gọi cô là "Con gái nhà họ Hwang", nụ cười trên mặt Tiffany cũng trở nên cứng ngắc, lúng túng cúi đầu. Nghe thấy bà dùng giọng nói khinh thường khi nói đến mẹ cô, Tiffany lập tức ngẩng đầu, nhìn thẳng ba vị phu nhân kia, hai tay khẽ run.
"Bác gái, bác muốn nói cháu thế nào cũng được, nhưng xin bác tôn trọng mẹ cháu." Mẹ cũng mất nhiều năm như vậy, tại sao còn bị cuốn vào chuyện thị phi.
" Làm sao, không cho phép người khác nói? Mẹ cô vốn chính là tình nhân, cái vụ bê bối này ai mà không biết?" Jung phu nhân vốn không lên tiếng, cười lạnh. Bà là bạn tốt của mẹ Hwang, ban đầu vụ bê bối này gây ra bao nhiêu phong ba cho nhà họ Hwang. Bà không rõ sự tình, tự nhiên cũng không chào đón Tiffany.
" Bác gái... Không cho phép bác nói mẹ cháu như vậy!" Hốc mắt Tiffany đỏ lên vì giận, mở mắt thật to, nhìn chằm chằm vào Jung phu nhân.
" Hừ, cô cho rằng gả cho nhà họ Kim thì có thể bay lên thành Phượng Hoàng sao? Tôi nói cho cô biết, cô cũng chỉ là con gái riêng, nói không chừng Taeyeon chỉ hoa mắt một lúc, thích cô, vui đùa với cô mà thôi. Thân thế nhà họ tốt như vậy, cho dù ly dị rồi lại cưới, cũng có rất nhiều cô gái nguyện ý gả. Mà cô, cả đời đều không thoát khỏi vết nhơ." Jung phu nhân rất không khách khí giễu cợt, càng nói khó nghe hơn.
Tiffany bị châm chọc đến sắc mặt trắng bệch, trong lòng vô cùng tức giận, khóe mắt rung rưng, quật cường không chịu chảy xuống. Muốn phản bác, nhưng không tìm được bất kỳ lời nói nào.
"Fany, không được không lễ phép khi nói chuyện với người lớn như vậy, mau xin lỗi." Mẹ Kim thấy không khí có chút cứng ngắc, định cầm lấy một cái áo đưa cho Tiffany xem thử, nhưng lại nghe thấy các bà nói đến nhà họ Kim, sinh lòng không vui.
Ban đầu khi cưới Tiffany, bà cũng lo lắng sẽ kéo đến chút ít phong ba và miệng lưỡi người ngoài. Ba tháng nay đang yên bình, ai ngờ bà vừa mới về nước, lần đầu tiên mang Tiffany ra cửa đã xảy ra cớ sự như vậy, bà làm sao có thể mở mặt.
