Tầng dưới, mau xách con anh về đi!
Tên gốc: Lầu dưới, đem con trai của ngươi lĩnh trở lại 楼下的把你的孩子领回去
Tác giả: Tử Dạ Bất Miên 子夜不眠
Editor: Z aka Du Bình (Zubi Rinnie aka Huang ZuTao)
Thể loại: Hiện đại, bánh bao, giả heo ăn hổ, đô thị tình duyên, gần thủy lâu đài, rất ấm áp hoan thoát
Văn án:
Diệp Sơ: Nghề nghiệp ngụy trang là thầy giáo mầm non dương quan sáng lạn. Nhưng đằng sau vẻ sáng loáng, thầy giáo Diệp lại là một nhà văn mạng chuyên viết đam mỹ.
Mà đã là đam mỹ thì phải có thịt!! Nhưng cậu cố hoài cố mãi chẳng biết làm sao để ninh được một nồi thịt hảo hạng hết!!
Vì vậy, dưới yêu cầu của một đám em gái sắc lang, Diệp Sơ đành phải phá cái bình của mình thò mặt ra, quyết định nghiên cứu sâu sắc cách nào để có thể sản xuất được thịt trong văn của mình!
Nhưng mà... "Tống Thừa Văn! Anh muốn làm gì?" Diệp Sơ kinh hoàng nhìn tên mặt người dạ thú đầy nguy hiểm đang dùng thanh âm trầm thấp của mình nói gì đó với cậu, rồi từ từ đi tới...
Trong lòng Diệp Sơ hốt hoảng kêu lớn: Trời ạ! Cậu chỉ muốn sâu sắc được học hỏi! Chứ không muốn bán thân a!!!
"Baba! Ba với thày Diệp làm cái gì đó?" Tống Đấu Đấu mặc áo ngủ con ếch đáng yêu mơ hồ xoa mắt từ trong phòng đi ra ngoài.
Diệp Sơ thừa cơ tránh được cái ôm của Tống Thừa Văn, tay dùng sức chỉ vào tên đàn ông đen tối không biết xấu hổ là gì, hô hoán: "Tầng dưới! Mau xách con trai về!"
Một câu chuyện về trạch nam ban ngày là thày giáo mầm non, tối biến thành nhà văn cùng một tên giả heo ăn tươi nuốt hổ đầy phúc hắc dẫn theo một thằng nhóc nghịch ngợm tiến vào cuộc sống đơn giản của Diệp Sơ...
===♥♥♥===
Chương 1: Tôi là thầy giáo mầm non! [Một]
Sáng sớm sáu giờ rưỡi...
Đồng hồ báo thức bắt đầu điên cuồng đánh chuông, mấy thứ linh tinh đặt trên bàn cũng không ngừng rung lắc như có động đất.
Núi (chăn) bông trên giường bất ngờ rùng rùng chuyển động mấy lần, một cánh tay mảnh khảnh từ bên trong duỗi dài ra, mò mẫm tìm cái thứ đáng ghét, tắt nó đi.
Sau đó, đống chăn bông trên giường biến thành một con sâu lông lá bắt đầu uốn éo không ngừng mà mãi mà chẳng thấy con bướm bên trong phá kén chui ra. Mãi mười lăm phút sau, thanh niên Diệp Sơ mới chậm rãi mở mắt, vén chăn lên ngồi dậy, ngáp một cái thật dài rồi mới lừ đừ rời giường.
Hôm nay cậu phải đến trường thật sớm, trước bảy rưỡu đã phải có mặt ở trường rồi!
Bởi vì hôm qua là cuối tuần, mà ý tưởng văn chương bung xoè như lụa nên Diệp Sơ gõ chữ cả đêm mới nửa mê nửa tỉnh bò lên giường đi ngủ và dẫn đến tình trạng sáng nay bị đau đầu vì nghe phải tiếng chuông báo thức nè!