CHAP 7

34 5 0
                                    


Chap 7:

Mấy ngày trời ở nhà Ly cứ chúi mũi vào mấy trang web kêu gọi ý tưởng từ mọi người, họ đưa ra một vài điều kiện, yêu cầu mọi người cứ dựa theo đó viết ra ý tưởng của mình, sau đó họ sẽ chọn ý tưởng mà họ cho là đáng mong đợi và mua lại, Ly đang theo học chuyên ngành thiết kế đồ họa, cứ mỗi lần động não viết ý tưởng là cô có cảm giác cả thế giới này là của mình vậy. Vừa xong thêm một bản ý tưởng mới, ấn send xong Ly hài lòng đứng lên, ra khỏi giường xuống bếp nấu cơm. Mẹ cô đi làm đến chiều mới về, à mà mẹ cô làm giáo viên mầm non của 1 trường mầm non trong làng,  hồi nhỏ là mẹ trông cô như bao đứa trẻ khác, lớn thêm đôi chút thành cô và mẹ trông bọn trẻ, sau này học hành xa nên cô ít có thời gian đến đó giúp mẹ và các "mẹ" ở đấy, thế nhưng có vài đợt tình nguyện viên ở trường tổ chức hoạt động "Mái ấm tình thương" cô lại loi choi đưa ý tưởng đến nhà trẻ tặng quà giao lưu với mấy đứa trẻ, lúc thì trong viện, lúc thì trong nhà trẻ, ...

Cô mang lap xuống nhà, để trên bàn, mở nhạc to vừa phải sau đó đến tủ tìm đồ ăn, chân cô đã hoàn toàn lành lặn, mai có thể đi học đúng thời hạn được rồi. Cô mở tủ ra chẳng thấy gì, định với tay lấy gói mì thì có tiếng chuông cửa. Ly ra mở cửa, người đến làm cô ngạc nhiên khó hiểu:

-"Ơ...chị..."

-"Hỳyyy, chị đến thăm em đây, em ăn cơm chưa?" Vân vui vẻ nheo mắt cười, tay giơ lên một túi nhỏ -"piza không?"

-"Vâng, chị vào đi ạ?" Ly cười vui vẻ, mấy ngày trời cô không gặp người rồi _.__

Vân vào nhà, ngồi lên so fa mở túi này túi kia, Ly nhanh chân vào bếp lấy bát đĩa. Hai người vừa ngồi ăn vừa xem phim, mà có xem được phim đâu, chỉ mải ngồi tám chuyện đâu đâu không. Vân kể rất nhiều chuyện hồi chị ý ở cấp 3, đại học, rồi sau này đi làm, rất nhiều chuyện hài hước làm Ly cứ ngồi cười ngặt nghẽo. Ly tiện miệng hỏi:

-"Thế bây giờ chị làm ở đâu ạ? Ngày đó chị cũng theo khoa em đang học mà đúng không?"

-"Ừ...nhưng chị không hợp làm nhân viên văn phòng kiểu đó, làm được một năm nên chị bỏ, chị ra mở một cửa hàng riêng"

-"Thế ạ, tiếc nhỉ, thế chị mở hàng gì?"

-"Chị mở cửa hàng đồ handmade, cái thì chị tự làm, cái thì chị đi nhập"

Ly ứng khởi, ngồi nghe chị nói:

-"Bán gì ạ?"

-"Thú nhồi bông này, vòng tay, quần áo cosplay, ... chị thuê nhân vên bán, còn chị chỉ ở nhà với nhập hàng thôi"

-"Eo ôi eo ôi..." Ly bỗng nhiên nhảy cẫng lên, ôm lấy vai Vân, giọng hồ hởi liên mồm-"sao chị đáng yêu thế chứ, đấy là ước mơ của em đấy, trời ơi, thú nhồi bông"

Vân nhìn Ly hơi giật mình, cứ nghĩ cô bé là người trầm lặng, nhút nhát, khó gần, không ngờ khi đã quen thân rồi thì em ấy sẽ tự nhiên bộc lộ tính cách và sở thích của mình vậy. Vân cười khanh khách:

-"Thế á, thế em đến chỗ chị làm thêm đi, chị thuê em"

-"Thật chứ ạ? Oa oa, đồng ý đồng ý, chị trả em tiền lương thấp cũng được chỉ cần ngày nào cũng cho em nằm giữa đống thú nhồi bông ý thôi"

Khi em quay lại, anh vẫn đợi chứ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ