Chap 8: Tên côn đồ biến thái

28 8 0
                                    

-Jiel, dậy đi, chuông reo rồi kìa! - Dai lay vai Jiel dậy.

-Chút nữa đi~ - Jiel nhắm mắt trả lời, ôm lấy tay Dai.

-Chuông reo rồi, phải lên lớp thôi!

-Cúp tiết này đi~

-... Cũng được, nhưng phải cho tôi hôn một cái.

-Ừm~

Dai nâng đầu Jiel lên hôn một cái. Thấy vẫn chưa đủ, Dai hôn thêm cái nữa. Chưa đủ, hôn thêm cái nữa. Thêm cái nữa. Thêm cái nữa thôi. Ừm... đây là cái cuối cùng. Thôi thêm cái nữa, nhất định là cái cuối cùng. Không không, đây mới là cái cuối cùng!!

-Hôn đủ chưa? - Jiel trợn mắt - Cậu nói là chỉ hôn một cái thôi mà?! Nãy giờ bao nhiêu cái rồi?

-Hihi, 8 lần rồi! Thôi thêm hai cái nữa cho chẵng 10 ha!

-Biến! - Jiel đẩy đầu Dai ra ngồi dậy, cậu chùi chùi miệng.

-Đi mà! Thêm 2 cái nữa đi!

-Không.

-Đi~ nha nha!

-Không.

-Giờ có cho không?

-KHÔNG!

-Đi mà, cho đi~~

-Giờ không cho đúng không?

-Ừ.

-Thật sự không cho đúng không?

-Ừ!

-Cho đi mà~ Chỉ 2 cái nữa thôi mà~

-...

-Im lặng là cho đó nha!

-Không cho!!!

-Không thì thôi. - Mặt Dai xệ xuống, còn tưởng được thêm 2 cái.

-Có cần phải lên lớp không?

-Thôi đừng lên, lỡ giáo viên quên không điểm danh thì sao? Lên thì bị ghi sổ là cái chắc.

-Ờ. Vậy chứ ở đây làm gì?

-Ai biết?!

-Thôi, cúp rồi thì cúp luôn. Tôi đi chơi đây, bái bai. - Jiel đứng dậy leo lên cây để trèo qua tường.

-Ê ê đi với!

Cả hai băng qua tường dễ dàng, cũng may là nơi này không có gắn camera, nếu có chắc chết.

-Đi đâu vậy? - Dai hớn hở hỏi.

-Để mua cái gì ăn đã.

-Kìa vô đó mua bánh ăn đại đi, tôi đứng ngoài đây đợi cho.- Dai chỉ vào một tiệm tạp hóa gần đó.

-Cũng được.

Mua xong, bước ra ngoài là Jiel mở bịch bánh ăn liền.

-Ủaaaa, không mua cho tôi hả?

-Không.

-Đồ ki bo.

Nghe vậy, Jiel liền móc trong túi ra một bịch bánh khác quăng vào mặt Dai.

-Ui da! Trúng mũi tôi rồi! - Dai xoa xoa mũi.

-Ăn dọng họng chết luôn đi!

-Cám ơn nghen~ - Dai hôn lên má Jiel cái chụt.

Jiel, anh yêu em!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ