Đang mai phục ở trong núi,nghe thấy thế Vân Khê dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa bị ngã chổng vó. . . . . ."Tiểu tử thúi, sao lại không theo kịch bản mà diễn hả? Nhanh chóng cút trở lại cho ta!" Cho xin, nội dung vở kịch đặt ra cũng không phải là phát triển như vậy.
Long Thiên Thần đang ở một bên xem cuộc vui cũng suýt nữa bị nước miếng của mình sặc chết, nhi tử thay lão nương tìm tướng công, quả nhiên không phải là một đôi mẫu tử bình thường, một so với một càng quái dị hơn!
Bất quá, rất thú vị! Hắn rất là mong đợi.
"Người nào? hãy nhanh chóng hiện thân!"
Bọn thị vệ như lâm vào đại địch,cả đám mau chóng bao vây, đem hai chiếc xe ngựa bao quanh lại, một ngọn gió cũng thổi không lọt.
Đông Phương Vân Tường không có bất kỳ phản ứng khác thường nào, chẳng qua là càng thêm tò mò đánh giá hài tửtrong ngực, nụ cười nở càng đậm.
Vinh bá ở một bên thấy vậy lệ nóng quanh tròng, thật muốn đem đứa nhỏ này giữ lại bên người công tử, cho dù trói cũng phải đem nó mang theo.
"Không biết trong núi rút cuộc là người phương nào? Mai phục ở chỗ này, là muốn thế nào đây?" tiếng nói sang sảngcủa Vinh bá, trong chốc lát truyền khắp cả núi rừng.
"Chúng ta ở chỗ này phá núi sửa đường, dấn thân vào Đông Lăng quốc xây dựng sự nghiệp. Thủ tục thông đường nha, ha hả a. . . . . ." Từng tiếng cười ha ha linh động theo gió nhẹ nhàng truyền tới đây, tiếng cười vừa dứt thì tiếp tục nói "Chính là cản đường cướp bóc!"
Đông Phương Vân Tường nghe tiếng nói liền ngước mắt nhìn, ở bên trong những bụi rậm xanh biếc, một thân ảnh màu vàng nhạt đang dạo bước đi ra. Chỉ một thoáng, hắn đã bị một đôi mắt trong suốt thâm thúy và bóng hình xinh đẹp kia chiếm cứ toàn bộ.
Sao có thể là một nữ tử?
Nàng nện bước nhẹ nhàng đi đến, mặc trên người bộ y phục dài màu vàng nhạt đơn giản, nhưng không thể che hết khí chất xuất trần thoát tục của nàng,và càng thêm nổi bật phần tinh khiết tự nhiên, làm cho người ta bất tri bất giác mà động lòng.
Nàng có hai lông mày nhỏ nhắn như lá liễu cùng một đôi mắt trong suốt sáng ngời, lông mi dày cong vút, lộ ra mấy phần anh khí, không có sự nhu tình như xuân thuỷ giống những nữ tử bình thường, mà giống như một người lạnh nhạt ngạo nghễ và quật cường.
Một mái tóc đen dùng một cây mộc trâm đơn giản búi lên, còn một vài sợi tóc rớt xuống thả dài bên tai, trắng đen rõ ràngcàng nổi bật lên làn da trắng mịn như gốm sứ bạch ngọc không tỳ vết đến mê người. Chẳng qua là xa xa ngắm nhìn, cũng đủ để làm cho tâm thần hắn rung động.
Nhưng động tâm, cũng chỉ là ngắn ngủn thoáng qua.
Ánh mắt đen của hắn tối sầm xuống, rất nhanh khôi phục bình tĩnh và trấn định, một người có thân thể như hắn đây, làm sao có tư cách có được một thứ tuyệt đẹp trên thế gian như vậy chứ? Hắn tự giễu mà cười khẽ .
Đợi Vân Khê tới gần đội ngũ, đôi mi thanh tú khẽ nhíu lại, tiếng nói hướng về phía Vân Tiểu Mặc đang chơi xấu ở trong xe ngựa mà mắng mỏ: "Tiểu tử thúi, còn không mau cút ra đây? Người nào cũng dám nhận làm phụ thân, nhìn xem ta có đánh mông nhỏ của ngươi không? Cũng không hỏi thăm rõ ràng đối phương rốt cuộc có bao nhiêu của cải, ngươi đã nhận phụ thân lung tung rồi à? Ngươi cho rằng người có tiền thì nhìn một cái liền có thể nhìn ra được sao? Ngươi a, chính là quá non, kinh nghiệm giang hồ quá cạn! Có một số người trong nhà căn bản không có mấy lượng bạc, nhưng hết lần này tới lần khác thích khoe khoang mặt mũi, toàn thân cao thấp ăn mặc chỉnh tề. . . . . ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Thiên tài nhi tử và mẫu thân phúc hắc
Humortác giả : Bắc Đằng Thể loại: xuyên không, huyễn huyễn, sủng, hài Nhân vật chính: Vân Khê, Long Thiên Tuyệt, Vân Tiểu Mặc, Hách Liên Tử Phong, Nam Cung Dực, Đông Phương Vân Tường...... Tình trạng sáng tác: đã hoàn rồi *tung hoa* Độ dài: 707 chính văn...