[ChanBaek] Liệu chúng ta có hạnh phúc?
Chap 43 :"Cạch" - tiếng mở cửa vang lên, chính là Chanyeol ló đầu vào. Thập thò như đi ăn trộm, cũng phải thôi, muốn bắt thỏ con nhưng ba lần bảy lượt vừa thấy mặt anh đã né như né tà.
_Sehun, Baekhyun đâu? - Đưa mắt một lượt tìm kiếm không có, anh đành hỏi thằng bạn vậy.
_Hỏi làm chi? - Sehun ngước mặt lên khỏi tập bệnh án dày hỏi ngược lại.
_Ơ thằng này ngộ, tao hỏi người tao thương đang ở đâu, mày biết chỉ lẹ dùm cái. - Chanyeol chen chân vào hẳn văn phòng, tiến đến sofa ngồi phịch xuống.
_Chắc ngửi được mùi nguy hiểm của mày nên chạy lung tung đâu đó rồi. - Sehun lãnh đạm đưa mắt về tiếp tục công việc.
_Không chỉ thì thôi, tao tự đi tìm. - Cơ mặt Chanyeol giật giật nhìn thằng bạn vừa mới móc họng mình, toan đứng dậy bỏ đi.
_Ngôi đó đi, tao có chuyện muốn nói.
Sehun rời bàn làm việc, chậm rãi tiến lại sofa, tay còn không quên rót một ly trà mật ong cho Chanyeol.
_Mày lề mề quá, có chuyện gì nói đại đi! Tao còn ...
_Tao sẽ theo đuổi Baekhyun.
Một câu nói khiến cho căn phòng rơi vào trạng thái tĩnh lặng. Hai người đàn ông mắt đối mắt với nhau, một khá ngỡ ngàng, một thì trầm tĩnh. Chanyeol đột nhiên thay đổi biểu cảm, gương mặt lạnh lùng đến đáng sợ, anh đứng dậy nhìn thẳng vào mặt Sehun mà nói.
_Mày cứ việc, nhưng em ấy chỉ là của tao.
Một câu nói khẳng định chủ quyền mạnh mẽ, Chanyeol hất mạnh cánh cửa phòng đập vào chiếc tủ hồ sơ bên cạnh, bản thân tức giận không kiềm nổi bỏ đi một mạch. Tưởng đâu những lời nói trước đây của Sehun chỉ là bong đùa, nhưng ngờ đâu tên nhóc này rốt cuộc lại muốn giành giật người yêu của anh. Nhìn theo những bước chân tựa muốn đạp lủng mặt đất của Chanyeol, Sehun tựa người vào cửa nở một nụ cười không rõ nguyên do.
___
Trở về sau cuộc gặp gỡ với Seohyun, tâm trí Baekhyun hiện tại như rối bời không thể kiểm soát. "Chanyeol rất yêu anh!", câu nói của cô cứ lặp đi lặp lại trong đầu cậu. Một nửa vui mừng, một nửa sợ hãi, tâm trạng phức tạp đến không ngờ. Bỗng một thân hình nhỏ lướt qua trước mắt cậu, Baekhyun vội gọi với theo.
_Luhan, Luhan!
_Có chuyện gì? - Luhan có vẻ rất miễn cưỡng dừng chân lại, cậu vẫn không hề quay lại nhìn Baekhyun.
_Sao dạo này cậu không đi chung với tớ nữa? - Chuyện này hôm nay nhất định phải làm cho ra lẻ.
_Không có gì đâu, bận chút việc thôi. - Luhan tránh né ánh mắt của Baekhyun, rõ ràng là trả lời qua loa cho xong chuyện.
_Không phải như vậy mà, đúng không? - Baekhyun nắm chặt lấy bàn tay của Luhan.
_Không có gì mà. - Luhan bắt đầu cảm thấy khó chịu.
_Cậu rõ ràng ...
_Đã bảo không có gì mà, cậu đang làm phiền tớ đấy. - Luhan bỗng dưng hét lớn vào mặt Baekhyun làm cậu giật mình lùi lại vài bước.
_Xin lỗi!
Cuộc nói chuyện chỉ vỏn vẹn vài câu nhưng có vẻ đã làm rạn nứt một tình bạn, Luhan bỏ đi để lại Baekhyun một mình chết trân ở đó. Luhan biết, anh thích Baekhyun không phải lỗi của cậu ấy. Nhưng có lẽ tạm thời Luhan vẫn chưa thể chấp nhận được. Một thời gian khá dài rồi còn gì. Anh cho cậu hy vọng một chút, không bài xích cậu như những người khác để rồi khi cậu lùng sâu vào tình yêu ảo tưởng đó, một Baekhyun xuất hiện làm anh thay đổi hoàn toàn thái độ với cậu. Bây giờ anh không còn việc gì cũng kè kè kêu cậu làm nữa rồi, cậu không còn có thể pha cho anh chút trà mật ong những lúc anh mệt mỏi, chỉ còn có thề nhìn tách trà nóng hổi vừa mới pha cho tới khi nó nguội, bởi vì đã có Baekhyun chăm sóc anh rồi ....
Thật khó cho cậu, tình bạn và tình yêu luôn là một những thứ khiến con người ta khó lựa chọn nhất. Có thể bạn sẽ nói chọn tình bạn là đúng nhất. Nhưng không, có khi bạn ở trong tình huống đó bạn mới hiểu, thật sự mọi chuyện không thể dùng lý trí để giải quyết. Tội nghiệp Luhan ... và cũng tội cho Baekhyun nữa!
_____ END CHAP 43 _____
BẠN ĐANG ĐỌC
《ChanBaek 》 Liệu Chúng Ta Có Hạnh Phúc
أدب الهواةNgược có , hường có , xôi thịt có đủ luôn =))))