Chap 5

1.9K 153 7
                                    

.       Trong lúc Taehyung và Jimin điên cuồng chạy mọi ngỏ ngách tìm JungKook thì các người khác gọi điện thoại và chạy về khách sạn báo cho quản lí.

         Từ lúc bị lừa gạt đến ngõ hẽm, cậu đã biết được chính mình bị mắc mưu của người thanh niên kia, ý thức cũng bị mất đi do thuốc mê chết tiệt đó. Hiện tại cậu cũng chẳng biết mình đang ở đâu.... chỉ cảm thấy, thân thể đều đau nhức, mệt mỏi không muốn động đậy

- Ưm..... - khẽ rên một tiếng mệt mỏi

- Dậy rồi sao? Aiz.... khó chịu rên cũng thật dễ thương nha, y như khuôn mặt đáng yêu của em vậy, Jeon JungKook - một ai đó nói tiếng Hàn ngồi kế bên cậu lên tiếng

        Nỗi lo sợ càng dâng trào, gì chứ, lúc đi theo tên kia, rõ ràng là người Mỹ vậy tại sao bây giờ lại là người nói tiếng Hàn như vậy?! Muốn mở miệng hỏi nhưng lại không được, miệng bị dán, tay chân cũng đều bị cột vào ghế

       Đâu đó vẫn nghe được tiếng người nói chuyện, hình như là đồng bọn, hơi nóng hắc vào người cũng rõ rệt.

" Chúng đốt lửa. Nhà kho? " - cậu út thông minh liền suy đoán được một phần mình đang bị nhốt ở đâu. Nhưng hiện tại muốn báo cho các anh cũng không được nữa, điện thoại chúng lấy rồi

- This guy is really nice. Play a while? (Thằng này đẹp thật. Chơi đùa một chút được không?) - một tên khác tiến lại nói chuyện với tên đang ngồi kế cậu, hắn nói không hiểu, càng làm cho cậu thêm lo sợ

- You're not stupid, do not blame your hands burn. It does not have people to play (Mày đừng dại, phỏng tay đừng trách. Nó không phải người để chơi) - tên đó trả lời lại, trời ơi! Làm ơn nói tiếng Hàn đi...!

     Lần đầu tiên cậu cảm thấy, không học tiếng Anh thật bất lợi, trường hợp khẩn cấp này mà còn ngồi nhớ từng từ xem có liên quan gì hay không thì đã đến lúc cậu đến với ông bà rồi. Nếu đây mà là anh NamJoon thì anh ấy đã giải quyết xong cái đống từ tiếng Anh dài ngoằn khó hiểu này rồi

    Những tên đó nói chuyện với nhau không thèm ngó ngàng gì đến cậu, bắt cóc mà không đòi tiền sao? Hay là muốn đem cậu đi bán?! Trong lòng thấp thỏm lo âu không thôi... Bây giờ trong đầu cậu chỉ có hình ảnh của Taehyung và Jimin thôi

" TaeTae hyung, Minnie hyung~ các hyung mau đến cứu Kookie... Kookie bị bắt rồi nè "  - thầm cầu cứu...

" A... " - dây chuyền của cậu là dây chuyền định vị, vì là ngôi sao nên quản lí đã đặt làm sợi dây chuyền cho mỗi người trong nhóm phòng khi bất trắc, điện thoại của mỗi người đều có định vị của từng thành vien. Trừ khi sợi dây bị mất đi! Hên là dây chuyền thiết kế nhỏ gọn, đơn giản hơn nữa hôm nay cậu mặc đồ kín cổ nên bọn chúng không thấy


- Taehyung, em bật định vị đi! - anh quản lí chợt nhớ, liền kêu Taehyung bật định vị lên xem

- Em thấy rồi. Nhà kho X, ngã ba, dọc theo khu công viên vào, gần thôi hyung! - anh nói rồi cả bọn lấy xe của công ty chạy đến


- Jeon JungKook, cậu biết không, tôi là người Hàn, lúc mấy cậu còn là trainee, tôi đã xin vào công ty của các cậu, tôi nhảy tốt, hát cũng chẳng thua kém ai. Ấy vậy mà các tên BangSiHyuk lại nói là đã đủ thành viên rồi. Tôi điều tra mới biết cái tên Jimin non nớt kia chỉ mới làm trainee một năm thì đã được vào nhóm, cái tên đó, mặt còn hôi sữa, vậy mà đòi thế chỗ của tôi. Hơ... đáng ra hôm nay người tôi bắt không phải là cậu mà là tên Jimin đó kìa. Nhưng thật xúi quẩy cho cậu, vì cái tên Jimin đó thương cậu, tôi nhìn là biết ngày 2 cái tên V và Jimin đó thương cậu... nên tôi mới bắt cậu. Chỉ cần tôi thủ tiêu cậu, thì nó tự khắc sẽ rời khỏi nhóm, vẹn cả đôi đường rồi! Đúng  không cậu maknae?! 

[Shortfic] (VKook - MinKook) Em Là Của Bọn AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ