Chương 2 - Cuộc sống mới

289 16 1
                                    


Donghyuk bị đánh dậy bởi tiếng ọc ọc phát ra từ bụng mình, cậu đói rồi. Cậu muốn bổ sung năng lượng vì cậu đã ra khá nhiều hồi trưa. Donghyuk định lay Jinhwan dậy nhưng cậu hơi sợ.
Sau một lúc Donghyuk mới dám lí nhí hé mồm.

- Jinhwan...em...đ...đói... - Đoạn cậu giật nhẹ tay áo của Jinhwan.
- Cục cưng à đói rồi sao? Anh làm đồ ăn cho em nhé. - Jinhwan thức dậy như chưa hề ngủ trước đó, hôn nhẹ lên môi Donghyuk rồi nhìn cậu mỉm cười.
- À...anh... - Donghyuk lí nhí.
- Sao nè? - Jinhwan vui vẻ hỏi.
- Có thật là...nếu em ngoan...thì muốn gì...cũng được...không?
- Miễn là những gì anh có thể làm và chấp nhận được thôi.

- Ngoài việc khá biến thái ra thì mọi mặt khác hắn ổn, thậm chí là tốt. Mình ngoan sẽ được nuông chiều. Xem ra cũng thật thích. - Donghyuk nghĩ, lòng vui sướng.

Và cậu bước đầu thay đổi suy nghĩ của mình bằng cách xem hắn và căn hộ xa hoa này là gia đình mới của cậu.
Khi Jinhwan chuẩn bị bước ra khỏi phòng thì cậu liền bước xuống giường định chạy theo hắn, rồi không may té xuống giường.

- Aish sao thế chứ? Té rồi nè, có sao không hả? Sao lại lao xuống giường chứ hả? - Jinhwan hốt hoảng chạy tới hỏi.
- Tự nhiên em lại...muốn đi theo anh nên mới... - Donghyuk vểu môi gãi đầu trả lời.
- Hm? Đi theo anh á? Chuyện động trời gì đây chứ? Dễ thương thật đó nha. - Jinhwan mỉm cười thật tươi bẹo má Donghyuk.

Rồi hắn bế Donghyuk lên, cậu dài người hơn hắn tới nửa cái đầu mà hắn bế cậu lên nhẹ bẫng như không.

- Yah! Cùng Jinanie xuống bếp nào! - Jinhwan tay bế thiên thần của hắn, chân thoăn thoắt chạy ra phòng bếp, miệng thì cười nói vui vẻ.
(Từ đây au xin được đổi Jinhwan từ "hắn" thành "anh")

Jinhwan nhẹ nhàng đặt Donghyuk xuống ghế sofa, hôn lên trán cậu rồi vào bếp bắt đầu công cuộc nấu nướng. Những tiếng kêu lanh canh lạ tai và mùi thơm phức hấp dẫn của đồ ăn kích thích trí tò mò và khơi lại một vài ký ức đẹp ít ỏi về những món ăn mẹ cậu từng nấu cho cậu trước khi bị bắt cóc đi bán.

- Jinhwan...anh nấu gì đấy? - Donghyuk hỏi.
- Canh kim chi và mì jajang đặc biệt dành cho thiên thần Dong Dong của anh đây. - Jinhwan trả lời, anh vẫn chăm chú nấu ăn.
- Yah ~ thật là thơm. - Donghyuk ca ngợi.

Jinhwan không nói gì thêm nữa chỉ tủm tỉm cười sau lời khen của thiên thần của anh.
Và bữa tối tự tay Jinhwan cho ra hôm đấy ngon hơn hẳn mọi ngày mà cậu vẫn nấu cho một mình hay nấu mời các thư ký của cậu ăn tối.
Có vẻ lời khen đó chính là một động lực cực kì lớn để Jinhwan làm ra một bữa tối ngon tuyệt thế này.

- Ngon không? - Jinhwan nhẹ nhàng chùi miệng cho Donghyuk sau khi đồ ăn trên bàn sạch nhẵn và hỏi.
- Tuyệt lắm luôn. - Donghyuk nói.
- Này, mai rảnh, anh dẫn em đi chơi. - Jinhwan mỉm cười.

Trên môi Donghyuk cũng xuất hiện một nụ cười, cậu cảm thấy thích thú.

- Sẽ đi chơi ở đâu hả anh? - Donghyuk hỏi.
- Đi mua sắm đồ cho em này, sau đó sẽ đi ăn, và đi nhiều chỗ hay ho nữa, em có thích tới đâu thì nói nhé, anh sẽ đưa em tới.

Donghyuk liên tưởng tới cảnh được ngắm nhìn đường phố phồn hoa nơi đây, tưởng tượng trong sáng đầy sắc màu làm cậu không thôi tủm tỉm cười được.

[Fanfic Jinhyuk/Donghwan] Thiên thần, em là của riêng anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ