Chương 2

406 26 0
                                    

Chương 2

"Vẫn là tà áo đỏ.... người thất vọng rồi sao?"
.
.

Tại Lee gia.

Lại một ngày mới bắt đầu. TaeMin lại ngồi dưới chiếc bàn đá, bên cạnh là một cây đào đã ngót trăm năm. Hoa nở rực một góc gia trang, gió nhẹ đưa, cánh hoa lả tả xoay tròn lượn quanh, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, có cánh lại đậu vào tách trà của Lee thiếu gia. TaeMin nhìn làn khói tỏa ra từ tách trà đang lượn vòng rồi biến mất vào không trung. Nó nhếch nhẹ khóe môi như có như không một nụ cười.

KiBum tay bưng một ít bánh quế đặt lên bàn, y ngồi đối diện nó:

- Sao hôm nay đệ lại trầm tư một mình?

TaeMin cười mỉm, bóc lấy bánh quế lên ăn:

- Không có. Đệ chỉ rảnh rỗi không có việc gì làm thôi.

KiBum uống một ngụm trà ấm. Đứa trẻ trước mặt y kia, cô độc hơn bất kì ai trên thế gian này. Nó là Lee thiếu gia, nhưng y cũng là Lee thiếu gia, và chuyện mà chỉ có người trong Lee gia mới biết được.

Y là con của một người nữ nhân mà Lee lão gia yêu thương nhất. Vì muốn bảo toàn y và người lão yêu khỏi sự ganh ghét từ hai thê thiếp khác của ông, khi họ không được sủng hạnh và họ không thể có con. Phụ thân đã đưa y và mẫu thân ra ngoài từ khi y tròn một tuổi.

Còn TaeMin, là con của một nô tì, kết quả của một chuyện tình không mong muốn. Ông đã giữ y bên cạnh, cho y làm thiếu gia duy nhất của Lee gia. Nó phải chịu bao nhiêu ghẻ lạnh khi chào đời đã bị mẫu thân vứt bỏ.

Người làm trong Lee gia chẳng hiểu được sẽ nói rằng y sẽ thật đáng thương khi thiếu đi tình thương của cha. Nhưng sự thật, thì nó lại chẳng có tình thương từ ai cả. Vậy nên, nó mới chính là một đứa trẻ đáng thương.

KiBum đưa tay xoa đầu nó:

- Ta phải lên đường bề nhà rồi. Đệ phải bảo trọng đó.

TaeMin có chút sững người, y đã bảo rằng còn năm ngày nữa mới đi sao?

- Huynh đi gấp vậy...?

Đệ sẽ cô đơn lắm...

- Phụ thân nói sắp có việc gấp, nên ta ở đây sẽ không tiện.

TaeMin gật gật đầu nhìn nụ cười của KiBum, nó vẫy vẫy tay tạm biệt khi y rời đi.
.
.

Lee lão gia trong thư phòng bước đến chỗ nó ngồi, lão nhìn nó đầy tâm sự. TaeMin nghiêng nghiêng đầu:

- Phụ thân sao vậy?

Tay lão gia cầm một lá thư, nhẹ nhàng cất giọng:

- Hôm qua, Vương gia đã cho người đến cầu thân.

TaeMin nhàn nhạt cười. Cầu thân? Hẳn là hắn không biết rằng y đã bí mật thành thân với Kim JongHyun đi.

- Cha có thể từ chối.

[Shortfic] Đêm Tàn... (2Min)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ