Sáng hôm sau tại nhà Lucy, cô mở cửa cho mọi người bước vào.
Kaito: onee-chan nhà lớn quá.
Yuno nhảy lên ghế sopha nhúng nhảy: Thích quá.
Ari trầm trồ: Nhà này lớn quá chắc giá cao lắm hả con?
Lucy cười: Dạ giá cũng không cao lắm. Trong này có 4 phòng, ba mẹ 1 phòng, Kaito và Yuno 1 phòng, Yukino 1 phòng, phòng cuối cùng là của con.
Sinho: Lúc trước nhà ta chỉ có một phòng chen chút nhau mà ở bây giờ nhà này vừa rộng vừa tiện nghi. Yukino, Lucy hai con chắc đã làm việc rất vất vả.
Yukino cười: Ba mẹ đừng quá lo lắng.
Lucy: Ba mẹ và hai em hãy dọn đồ vào phòng, con và Yukino ra siêu thị mua ít đồ để làm một bữa thịnh soạn coi như là tân gia.
Ari cười hiền: Ý hay đó con gái.
Yukino dắt tay Lucy: Vậy chúng ta đi thôi, Lucynee-chan.
---------
Lucy và Yukino đang trên đường từ siêu thị về.Lucy cười: Yukino hôm nay chúng ta mua được nhiều đồ thật.
Yukino: Có thể nấu cả bàn thịnh soạn luôn.
Họ đang đi ngang qua một cửa hàng kẹo.
Yukino dừng lại: Lucynee-chan, em vào mua kẹo cho Kaito-kun và Yuno-chan nha. Chị ở đây đợi em một lát.
Lát sau Yukino quay ra cửa thì thấy Lucy bị một nhóm người áo đen lôi lên xe túi thực phẩm rơi dưới đất. Yukino gọi tên Lucy nhưng không kịp nữa họ đã đi mất hút. Yukino định đi tìm người giúp cô liền đến Liệt Diễm tìm Hibiki vì anh là người bạn duy nhất của Lucy mà cô biết. Yukino nhanh chóng đến phòng Hibiki ở đó có cả Gray, Laxus và Lyon.
"Cốc cốc cốc"
Hibiki: Mời vào.
Yukino hốt hoảng nói: Giám đốc, Lucy-sama bị bắt đi mất rồi.
Cả 4: Cái gì?
Gray tức giận: Chắc chắn là ả Juvia làm rồi. Chết tiết.
Laxus: Tch, khốn kiếp.
Lyon: Nhưng chúng ta làm sao đây không một chút dấu vết.
Yukino hớt hải lấy điện thoại ra đưa cho Hibiki: Trong điện thoại tôi có định vị vị trí của Lucy-sama, chị ấy biết sớm muộn gì cũng có chuyện này nên đã cài nó.
Gray chộp lấy điện thoại từ tay Hibiki phóng nhanh ra cửa, mọi người cũng nhanh chóng đuổi theo. Yukino lo lắng trở về nhà nói rằng Lucy bận chút việc ở công ty nên sẽ trở về trễ một chút.
-----------
Tại nơi nhốt Lucy. Một căn phòng tối tăm ẩm thấp chuột gián chạy khắp phòng trong pbòng chỉ có một ngọn nến nhỏ để soi sáng. Lucy đang bị trói trên tường sau lưng là một cột gỗ thập tự và cô đã bất tỉnh từ lâu do bị chuốc thuốc mê. Cửa bật mở Juvia bước vào trên tay là một cây roi cùng một tên nữa, ả ra hiệu cho hắn tạt xô nước vào mặt Lucy. Cô dần tỉnh trước mắt cô là người cô hận thù nhất cô trừng mắt nhìn ả. Ả ra hiệu cho tên vừa nãy ra ngoài đóng cửa lại.Juvia quất quất cây roi xuống đất: Sao? Muốn tôi xử lí cô thế nào đây?
Lucy im lặng không trả lời tiếp tục trừng mắt nhìn ả. Juvia nở một nụ cười man rợ rồi ả liện tục quất roi vào người Lucy làm da Lucy rách ra và chảy máu. Mặc dù vậy Lucy vẫn im lặng không kêu la tiếng nào cô không muốn làm thoả mãn thú tính của con người đối diện à là con quỷ mới đúng. Khắp người Lucy bây giờ đều chi chít các vết thương quần áo cũng rách tươm. Juvia thấy Lucy vẫn im lặng ả điên tiết lên sát muối vào những vết thương ả vừa tạo ra. Lucy cố gắng kiềm nén cơn đau im lặng trừng mắt nhìn ả. Juvia lấy ra một cây sắt dài trên đầu là chữ "hồ ly" ả lấy thanh sắt hơ qua lửa rồi nhìn Lucy.