Chương 34: Boss bị vây xem

438 10 0
                                    

Chương 34: Boss bị vây xem


Vừa nghe đến chuyện vợ muốn thẩm vấn con gái, baTiffany lập tức bỏ mọi việc sang một bên, đến sofa ngồi xuống, thể hiện là ngườichủ gia đình uy nghi. Yoona ôm đĩa hạt dưa, chuyển sang ngồi bên chiếc ghế nhỏ,cứ răng rắc cắn hạt dưa không ngừng.

Tiffany ngồi ở sofa đối diện với ba và mẹ, suynghĩ cứ quay vòng mãi, giống như bị thủy triều đưa đẩy. Đoán chừng hai người đãsớm muốn hỏi tình hình của cô nhưng lại sợ cô nghĩ rằng hai ông bà đang thúc giụcnên mới giả như thoải mái không thèm để ý đến. Một khi chính cô tự nhắc tới, họnhư được thỏa ý nguyện, cùng nhau thẩm vấn cô, coi như là thuận theo chiều gió.

Quả nhiên gừng càng già càng cay.

"Nói đi, hai đứa ở cùng nhau đã bao lâu?" Xemra mẹ vẫn có uy quyền hơn, khi thấy cô đưa tay cầm chiếc khăn lau bàn thì liềnmở miệng chất vấn.

"Hai năm ạ." Tiffany ngoan ngoãn trả lời.

"Lâu như vậy rồi à?" Ba cô giật mình nhìn congái.

"Rõ ràng là lâu như thế rồi mà cũng không nóivới ba mẹ nửa câu, con gái lớn nên đủ lông đủ cánh rồi phải không?" Mẹ Hwanghét lên.

"Răng rắc, răng rắc, răng rắc..." Yoona tiếp tụccắn hạt dưa.

"Con không muốn giấu diếm lâu như thế, nhưngcon không biết có thể ở cạnh anh ấy được bao lâu." Tiffany cúi đầu, giọng nóiđáng thương mà tràn đầy hàm xúc.

Nghe được ngữ điệu này, ba cô dù tính cách trầmtĩnh cũng phải lo lắng, không cẩn thận đã đánh mất cả lập trường, vội vàng hỏi:"Thế bây giờ nói cho ba mẹ biết thì chắc là đã xác định rõ quan hệ rồi đúngkhông?".

Nghĩ lại Taeyeon ở cuộc họp công bố quan hệ củahai người, trong lòng Tiffany ngọt ngào, nhẹ nhàng mà "vâng" một tiếng rồi mímmôi cười yếu ớt.

"Nếu đã xác định rõ quan hệ rồi thì cũng nênđưa về cho ba mẹ gặp mặt chứ, vừa rồi con nói cậu ta là ông chủ của con sao?" MẹHwang nhìn chồng mình không có lập trường kiên định, đành phải một mình gánhvác trọng trách chất vấn.

"Răng rắc, răng rắc, răng rắc..." Vừa nghe nóianh rể tương lai của mình là ông chủ, Yoona lại càng cắn hạt dưa nhiệt tình, tronglòng bắt đầu nổi lên những tính toán nhỏ nhặt. Anh rể tương lai là ông chủ, chắchẳn anh ta có rất nhiều tiền. Khi anh ta chưa thực sự cưới chị mình chắc chắnphải nịnh bợ mình, đến lúc đó mình bắt bí anh ta một chút thì cũng chẳng có gìlà không tốt. Di động? Máy tính? Laptop? Hay là bảo anh ta cho mình đi du lịchđâu đó? Chỉ cần tưởng tượng đến tình hình sắp tới, Yoona lại ngoác miệng cười đếnmang tai, "Răng rắc, răng rắc, răng rắc...".

"Vâng, anh ấy là ông chủ của công ty con".

"Công ty đó lớn ra sao? So với công ty của chồngBora có lớn hơn không?" Mẹ Hwang dù trước kia miệng khen Thím Nam có phúc nhưngcũng khó tránh khỏi không vui trong lòng. Dù sao con gái mình cũng ưu tú hơn sovới Bora, ở chuyện tìm chồng này sao lại có thể thua Bora chứ? Nay nghe con gáinói bạn trai là ông chủ, liền không kìm được lấy Bora ra so sánh.

Tiffany nghe mẹ nói như thế, không khỏi 囧 囧. Cô thầm nghĩ căn bản là không cùng đẳng cấp.Riêng ở tổng công ty đã có mấy ngàn người, không kể đến các chi nhánh trải dàikhắp cả nước. Nhưng cô không muốn nói nhiều, tránh làm người nhà giật mình, cuốicùng gật đầu đáp: "So với công ty của chồng Bora cũng lớn hơn một chút".

Ba Tiffany thấy vấn đề mà vợ hỏi càng ngàycàng thái quá, liền hắng giọng, trầm trầm nói: "Nếu điều kiện tốt, mà con cũngthấy thích hợp thì nhân mấy ngày nghỉ, tìm thời gian bảo cậu ta đến nhà chơiđi".

Tiffany thấy ba mẹ không có nhiều ý kiến đối vớichuyện tình cảm của mình, tảng đá trong lòng rớt xuống, tâm trạng cũng vì thếmà tốt lên.

"Kỳ thật lần này con cũng muốn dẫn anh ấy về, nhưngsợ làm cho ba mẹ kinh ngạc. Chẳng phải mẹ luôn miệng bảo con là lần này sao muanhiều đồ thế, thật ra phần lớn đều là anh ấy chuẩn bị".

Mẹ Hwang nghĩ con gái mang về bao nhiêu thứnhư thế, hoá ra đều là con rể tương lai biếu, lập tức cảm tình đối với con rểchưa thấy mặt này lại tăng thêm vài phần.

Mấy ngày nay không găp Taeyeon, Tiffany rất nhớanh. Ăn cơm trưa xong, cô liền nhanh chóng về phòng gọi điện thoại, nói cho anhnghe tin tức tốt, cũng nhắn với anh rằng hai ông bà muốn gặp anh.

Taeyeon nghe xong tin tức này tất nhiên là rấtvui mừng, bèn trêu cô qua điện thoại: "Rất nhiều chuyện không hề khó khăn nhưem nghĩ, đừng luôn gây áp lực cho mình".

Tiffany ghé vào trên giường, nhẹ nhàng nói:"Trong trí nhớ của em, ba mẹ không phải là người hay cười hay nói, có lẽ vàinăm gần đây cuộc sống tốt lên nên tính cách mới trở nên thoải mái như thế".

"Có phải là anh nên lập tức khởi hành đến nhàem không?" Taeyeon cười hỏi cô.

"Ngày mai là 30 rồi, đêm giao thừa anh nên ởcùng người nhà, qua năm rồi anh đến nhà em cũng được".

Taeyeon ở đầu dây bên kia bỗng lặng thinh rồimới chậm rãi nói: "Fany, anh đã từng nói là em rất chu đáo bao giờ chưa?".

Tuy rằng hai người cách nhau một đường dây điệnthoại, nhưng lần đầu tiên được anh trực tiếp khen ngợi, Tiffany vẫn đỏ mặt, chuchu miệng, làm nũng đáp: "Em vốn chu đáo mà".

Nghe giọng điệu nhẹ nhàng của cô, lại tiện nhớđến bộ dáng xinh đẹp của cô, trong lòng Taeyeon lập tức mềm mại như nước: "Fany,anh rất muốn lập tức ôm em một cái".

Ngày nghỉ đối với Taeyeon mà nói còn vất vảhơn bình thường, luôn đi xã giao không xong, luôn đón tiếp không xong, luôn thulễ không xong, mỗi lần xã giao về nhà đều say khướt. Tiffany không ở bên cạnh, tòanhà Kim gia lớn nên rất trống trải. Taeyeon được Tiffany nuông chiều như thế, bấtgiác lại cảm thấy mình thật cô đơn, nỗi nhớ Tiffany trong lòng lại càng trở nênsâu sắc.

Kỳ thật, anh muốn nói với cô gái bé nhỏ củaanh rằng, Kim gia không coi trọng năm mới như lễ Noel. Thật ra, anh có ở nhàlúc giao thừa hay không cũng không quan trọng, nhưng cô gái bé nhỏ này thay anhsuy nghĩ như vậy, anh cũng không muốn phụ tâm ý của cô.

Tất niên đối với sinh hoạt ở nông thôn quả thậtcó ý nghĩa khác thường. Trong cuộc sống bình thường, mọi người vì mưu sinh màđi đây đi đó, người thân tuy rằng không ít, nhưng bình thường bận rộn các việcnhà nông, nên chỉ có thể đến những ngày này mới rảnh đi thăm viếng lẫn nhau.

Đêm 30, Tiffany cùng người nhà ăn cơm tất niênxong, liền ngồi trước TV xem chương trình đón mừng năm mới, điện thoại vang lênkhông ngừng, đều là mọi người gọi điện đến chúc Tết, bởi vậy mẹ cô cả buổi tốiđều giữ lấy điện thoại không rời.

Quê nhà Tiffany có tập tục đợi đến 12h đêm, cúngthần linh, đốt pháo tượng trưng cho một năm mới hưng thịnh, phát đạt. Tiffanyăn tiệc tất niên cùng người nhà, nhưng kỳ thật trong lòng rất sốt ruột. Cả buổitối cô gọi cho Taeyeon mấy lần, nhưng điện thoại luôn bị nghẽn mạng, vốn địnhtrước năm mới nghe được giọng nói của anh nhưng nguyện vọng này lại thất bại rồi.

Mới sáng sớm, Tiffany bị mẹ đánh thức, nói làmuốn đi thăm hỏi họ hàng. Tiffany sớm đi ra ngoài làm việc nên cũng khá xa lạ vớihàng xóm thân thích. Nhưng đi thăm họ hàng luôn là truyền thống hàng năm, côcũng không tiện từ chối. Sau khi chuẩn bị xong, cô đi xuống nhà, liền nhìn thấyem trai với vẻ mặt ngái ngủ.

"Mọi người đi là được rồi, con còn muốn ngủthêm." Yoona mới sáng sớm đã bị gọi rời giường, mặt lộ vẻ uể oải.

Tiffany nhìn bộ dạng đáng thương của em trai, cũngcảm thấy không nỡ liền nói giúp, "Mẹ à, em ấy cho dù có đi cũng không thích nóichuyện, đi đến nhà họ hàng mà không nói gì thì thôi để cho em ấy ở nhà ngủ tiếpcũng được".

Cuối cùng rời nhà đi chơi Tết có ba mẹ và Tiffany,ba lấy xe máy, loạng choạng chở hai mẹ con đi thăm họ hàng ở thôn bên. Tiffanyít ngồi xe máy, vừa lên xe đã ôm chặt lấy mẹ không buông tay. Chờ xe đi được mộtđoạn mới nhớ ra lúc rời nhà vì vội nên cô đã để di động ở phòng khách khôngmang theo. Hi vọng Taeyeon đừng gọi điện tìm cô.

Đi được một vòng lớn, ba người về đến nhà thìcũng đã là buổi chiều. Khi ba chạy xe đến cửa nhà thì bị kinh ngạc bởi chiếc xedựng ở ngoài cửa. Hai ông bà vì chưa từng thấy chiếc xe nào quý phái như thếnên hết hồn, còn Tiffany thì vì chiếc xe quá quen thuộc mà hết hồn.

Chiếc xe này không phải chiếc SUV mà mấy hômtrước Taeyeon chở cô về hay sao? Sao lại ở nơi này! Chẳng lẽ...

Cô run run nói với ba mẹ đang thất thần ở bêncạnh: "Ba... Mẹ... Chiếc xe này là xe của ông chủ con".

"Của ông chủ con?" Mẹ cô nghi hoặc hỏi, lập tứctròn mắt, "Con nói xe này là của bạn trai con".

Tiffany vội vàng gật đầu: "Đúng vậy".

Ba Tiffany vẫn trầm ngâm bỗng nhiên mở miệng:"Con à, xe này chắc là rất đắt phải không?".

Tiffany không biết là có nên nói cho ba giáchiếc xe này hay không? Hơn 150 triệu won (~ 3.2 tỷ VND) đối với Taeyeon thìcũng chỉ là một món tiền nhỏ nhưng đối với một ông lão nông dân thì chắc là mộtcon số thiên văn.

"Người ta là ông chủ lớn, đi xe đắt tiền làchuyện bình thường, chúng ta phải bình tĩnh." Cuối cùng vẫn là mẹ tìm lại lýtrí trước, nghĩ đến con rể tương lai của mình đang ở trong nhà, vì thế bèn quayđầu hỏi Tiffany: "Mẹ mặc thế này chắc là không thất lễ đâu nhỉ." May là hôm nàyrời nhà đi chơi họ hàng, bà mặc bộ đồ mới, nếu đổi lại mặc đồ bình thường ở nhàthì chắc chắn là sẽ thất lễ đây.

Tiffany thấy ba mẹ còn hồi hộp hơn cả mình, bèncười yếu ớt nói: "Ba, mẹ, hai người là trưởng bối, người nên hồi hộp là anh ấymới đúng. Anh ấy dễ nói chuyện lắm, ba mẹ đừng căng thẳng".

Nếu lời này bị các viên chức khác ở Kim thịnghe thấy, chắc chắn sẽ bị phản đối. Kim tổng dễ nói chuyện khi nào vậy? Ngẫm lạikhi anh ở trước nhân viên thì lạnh lùng đến thế nào, có dễ nói chuyện thì cũngchỉ dễ nói với một mình cô thôi.

Hiển nhiên, người ở trong nhà cũng đã nghe đượcđộng tĩnh ở bên ngoài, vừa vào sân đã nhìn thấy hai người bước ra, đi đầu là Yoonamặt cười tươi roi rói: "Anh, mau đến xem, ba mẹ và chị đã về rồi này".

Tiffany nghe được tiếng "anh" của Yoona, sấm nổbùm bùm bên tai. Yoona, em đừng quá nịnh bợ như thế, mới gặp mặt không lâu màđã gọi người ta là "anh" rồi.

"Chào hai bác ạ." Giọng nói ấm áp của Taeyeonvang lên, còn cung kính cúi chào hai người.

Nhìn tư thế kính cẩn lấy lòng ba mẹ của bạntrai mình, trong lòng Tiffany rất cảm động: "Sao anh đột nhiên đến đây, cũngkhông thông báo để em đi đón".

"Tối hôm qua gọi điện cho em không được, buổisáng anh cứ tự đến đây." Taeyeon nhìn bạn gái mấy ngày không gặp, mới phát hiệnanh đã nhớ cô đến phát điên rồi.

"Chị, buổi sáng anh gọi điện đến cho chị, làem giúp chị nghe điện thoại." Yoona lấy lòng tranh công.

"Đừng đứng bên ngoài thế này nữa, mau vàotrong ngồi đi." Mẹ Hwang sau khi nhìn Taeyeon xong, trong lòng liền thầm ủng hộ.Con gái quả nhiên không chịu thua kém ai, tìm chồng cũng xuất sắc như vậy. Tuyrằng cậu ta toàn nói tiếng phổ thông có vẻ không dễ nghe, nhưng không thành vấnđề, mình xem TV nhiều năm như vậy, cơ bản vẫn có thể đối thoại bình thường.

Ba Tiffany cũng hoàn toàn hài lòng với Taeyeon,từ đầu đến cuối đều cười ha ha.

Nhìn Taeyeon lấy được lòng ba mẹ nhanh như vậy,trong lòng Tiffany rất vui sướng, bèn vội vàng mang khay trà đi rửa.

Thôn nhỏ, dân cư không nhiều lắm, tin tức truyềnđi cũng nhanh chóng. Đến buổi tối, từ đầu thôn đến cuối thôn đều biết nhà họHwang có khách đến chơi, ngay cả xe của người đó cũng toả ra khí chất quý phái.Sau khi nghe ngóng một hồi thì hình như là bạn trai của con gái nhà họ Hwang.Việc này làm tất cả mọi người đều tò mò, một số người có quan hệ thân thích vớinhà Tiffany lại muốn sang chơi, muốn nhân cơ hội trông thấy vị khách này.

Vì thế Kim tổng luôn ngự ở trên cao rốt cục bịvây xem."

Đánh cắp tình yêu - Taeny verNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ