Tôi không hiểu nghệ thuật trang trí nhà cửa , trong tiềm thức cảm thấy Vương Thanh là một người cao quý. Tranh treo mai lan cúc trúc , thư pháp tôi xem không hiểu, còn có những chậu hoa màu xanh lá cây ở khắp nơi . Ở trong một chậu hoa giấu sau rèm cửa có một cái hộp thu hút sự chú ý của tôi.
Ba đã nói với tôi không thể tùy tiện động vào đồ của người khác, nhưng mà ba cũng đã nói dối . Là ba không nghe lời trước.
Cái hộp sạch sẽ không dính bụi bặm , không có khóa lại.
Tôi mở ra.
Lòng hiếu kỳ hại chết mèo.
Đó là dáng vẻ của ba khi còn đi học.
Tôi chưa từng thấy nụ cười, chưa từng thấy nét mặt gần như mị nhân, trên sân bóng rỗ rơi mồ hôi, tư thế hiên ngang trên sàn nhảy hoa mỹ ,trong giờ học ngủ gật , ăn cơm uống nước... Mấy ngàn tấm hình , dường như cuộc sống đại học của ba được ghi lại thật hoàn mỹ.
Những bức ảnh Vương Thanh chụp toàn là ba , tất cả đều là ba đẹp trai cùng khả ái đều là hướng về phía một mình hắn
Phía dưới những tấm ảnh là một quyển nhật ký . Tôi không dám xem. Tôi có dự cảm chuyện bên trong nó ghi lại nhất định vượt quá phạm vi tiếp thu của tôi . Tôi đặt tất cả về chỗ cũ . Có lẽ trong nhà này còn có rất nhiều bí mật, đại khái tất cả bí mật đều là về tình yêu Vương Thanh dành cho ba
Đều bí mật mà thương , bí mật mà yêu......sâu sắc
Hôm nay tôi dậy rất sớm, len lén leo đến mép giường ba, chui vào chăn rúc vào trong lồng ngực hắn làm nũng thật lâu , hiếm khi Vương Thanh không có ở đây.
Lâu như vậy, Vương Thanh chưa từng để cho tôi ngủ chung với ba.
Ba bị tôi cọ tỉnh , "Tiểu Niên?"
Tôi hít thở sâu, dũng cảm nhìn vào mắt ba , "Ba tại sao phải lừa gạt Vương Thanh?"
Ba có chút để ý , "Cái gì Vương Thanh."
Tôi bỉu môi, "Ba đừng giả bộ, đêm hôm đó con cũng..."
"Kêu Vương thúc thúc."
"..."
Ba xoa xoa xoa đầu tôi , "Rất nhiều chuyện con không hiểu đâu , đừng suy nghĩ bậy bạ."
Tôi buồn bực ở trong lồng ngực hắn, "Ba không yêu chú ấy sao?"