Chap 15: Nỗ lực tình yêu

2K 132 12
                                    

Có gì để nói cảm xúc này ngoài tình yêu...
Em sẽ cố gắng thêm một lần nữa nha!

...

Chợt nhận ra bây giờ cô có chút hạnh phúc, có phải rồi sẽ gặp chuyện gì rắc rối sẽ xảy đến... Cô gái nhỏ ngồi sát vào tường lười biếng mà nhắm mắt. Thôi vậy cô sẽ thử sống không lo nghĩ, sẽ thử sống cho mình một ngày thôi, có được không?

Màn đêm buông xuống trên thành phố, ở bệnh viện khiến cho Mã có chút nhớ mẹ, chiều nay cô đã phải gạ mãi cái Ngư mới chịu về...

Cô quyết định đi ngủ vậy, vì chuyện ban nãy mà bác sĩ đã bắt Yết phải cách li với cô vài ngày. Xấu hổ! Qúa xấu hổ cô chạy một mạch về phòng... Còn anh thì không nỡ chút nào!

Sáng hôm sau, " Cộc cộc cộc " tiếng gõ cửa làm cho cô có chút dật mình. Cô kêu:

- Vào đi.

Mở cửa phòng bệnh là cô gái khá thanh thoát, với khuôn mặt hài hoà. Thì ra là Cự Giải, Mã có chút ngạc nhiên khi thấy cô. Mã hỏi:

- Giải . Em đến thăm chị?

Giải nhìn cô không chứa thù hận mà chàn đầy hắt hủi đáp:

- Thiếu gia kêu tôi đi đón cô chủ về, tôi đã hoàn thành thủ tục xuất viện.

Mã gật đầu nhẹ, dường như cô sẽ chẳng thể nào giải thích nổi mọi chuyện cho Giải nghe nữa . Cô hỏi:

- Bây giờ sao?

- Thiếu gia sẽ về cùng với cô chủ!- Giải trả lời hết sức xa cách.

Về cùng! Anh ấy điên sao mới phẫu thuật về nhà để toi hả? Chưa kịp nói thì điện thoại đổ tin nhắn Cho em 10 phút nhanh xuống dưới gặp tôi. Hạo Thiên Yết.

Cô vừa đọc vừa muốn chết quách đi cho rồi hạng người gì mà có thể ngang ngược vậy chứ. Cô không đi. Đau khổ, cô cũng khổ rồi. Cận kề cái chết cũng nếm qua rồi. Anh còn chiêu gì mà có thể chọc tức cô chết sao?

Cô quay ra nhìn Cự Giải đầy nhớ nhung, đưa tay thành công kéo Giải ngồi xuống. Bàn tay ấm áp đó làm cho Giải một chút bất ngờ. Mã nói:

- Đừng hiểu lầm chị được không cứ coi chị là một người bình thường nha!

Giải cúi đầu đáp:

- Lúc mới vào làm không biết về sau cô sẽ trở thành cô chủ. Trước đây không biết đã thật mạo muội.

- Tình cờ... Thật sự là tình cờ. Em nghĩ chị là hạng người đó sao?- Cô chán ghét với lời nói đó của Giải. Khoé mắt cô cay cay.

Trong lòng Giải có chút có lỗi, phải chăng mình... Lúc này cửa đột nhiên mở toang ra, sát khí dày đặc đến nổi cả da ga. Yết mặc bộ vest nâu sang trọng lôi cô đi trong khi cô mặc bộ đồ bệnh nhân nhìn chẳng giống người xít gặp diêm vương chút nào. Bỏ lại Giải ngây ngố chẳng hiểu chuyện gì sảy ra.

( Yết_ Mã ) Triệu Mã, Em Nghĩ Em Là Gì Của Tôi?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ