Cốc Diên ở ban công phơi quần áo, vừa cảm thụ ánh mặt trời ấm áp, vừa đem quần áo của Trọng Hải ôm vào lòng ngửi ngửi, hắn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Hắn đã ở cùng Đàm Trọng Hải gần một tuần rồi, mấy ngày nay, hắn tựa như thê tử chăm sóc gia đình, đồng thời Đàm Trọng Hải cũng cho hắn một cái thẻ tín dụng, nói hắn có thể đi mua chút quần áo, tựa hồ không thích nhìn hắn mặc quần áo quá lớn mà để lộ ra thân thể một cách quá tùy tiện như vậy.
Chỉ có một chút làm Cốc Diên khó có thể tiếp nhận chính là, khi hắn mua quần áo về, Đàm Trọng Hải liếc mắt một cái, rồi đem tất cả quần áo sáng màu vứt đi, chỉ để lại một ít màu trắng hoặc màu vàng.
"Tiểu Ba không bao giờ mặc cái thứ màu hồng thế này." Đàm Trọng Hải vừa nói vừa tức giận ném đống đồ vào thùng rác.
Tiểu Ba không bao giờ mặc cái thứ màu hồng thế này.
Hừ! Tiểu Ba của ngươi cũng không đối xử tốt với ngươi như ta. Cốc Diên nghĩ tới câu nói của Trọng Hải, có chút tức giận từ ban công đi vào.
Nhìn tấm gương trên tường hiện lên khuôn mặt của mình, hắn bỗng dừng lại, hung hăng trừng mắt nhìn cái thứ không thuộc về chính mình kia.
"Nhìn cái gì!" Hắn gào lên với hình ảnh trong gương, "Ngươi không phục sao? Ta biết ngươi cũng thích Trọng Hải, xem cái tấm ảnh ta rõ ràng, nhưng đáng tiếc, ngươi không có cơ hội rồi, bây giờ người ở bên Trọng Hải là ta."
Nói xong, hắn cắn răng cầm lấy tấm gương ném vào trong kho.
Nhìn thấy khuôn mặt này làm hắn tức đầy bụng.
"Hừ! Cái gì thế thân tình nhân? Ta không vì một chút ngắn ngủi được ở bên Trọng Hải mà quyết tâm biến thành khuôn mặt của ngươi. Ta tuyệt đối sẽ vĩnh viễn thay thế được ngươi, Trọng Hải là của ta!"
Đúng vậy! Hắn nhất định sẽ làm cho Trọng Hải yêu hắn, người đang cô đơn sẽ rất dễ dàng bị sụp đổ, chỉ cần hắn vô điều kiện mà ôn nhu chăm sóc Trọng Hải, hắn tin một ngày nào đó, Trọng Hải sẽ quên người kia mà yêu hắn.
Vừa nghĩ đến đó, Cốc Diên lại càng ra sức lau sạch nhà cửa, đến cả cái ổ chó cũng lau sạch không còn chút bụi, sau đó hắn mới nhớ tới hôm nay Trọng Hải nói sẽ về sớm một chút, lại vội vàng chạy đi mua thức ăn, chuẩn bị nấu một bàn mỹ thực cho Trọng Hải.
Trước khi bắt được trái tim nam nhân, phải bắt được dạ dày của hắn trước, đây là đạo lý thiên cổ không bao giờ thay đổi.
Cốc Diên bỗng nhiên đỏ mặt, mặc dù ở cùng Trọng Hải cũng khá lâu nhưng Trọng Hải lại chưa từng chạm vào hắn, nhưng hắn cảm giác được, Trọng Hải đã kiềm chế đến cực hạn rồi, đêm nay có lẽ...
Trống ngực đập mạnh liên hồi, mặc dù trước kia hắn cũng có chút kinh nghiệm với phụ nữ, nhưng nam nhân thì đây là lần đầu tiên.
Mặc dù vô cùng khẩn trương nhưng vẫn không thể phủ nhận, từ đáy lòng hắn cũng có chút chờ đợi, bởi vì nam nhân sắp ôm hắn là Trọng Hải mà.
Hắn thở dài, chưa từng nghĩ mình lại đi yêu một người nam nhân, nhưng tại sao hắn lại vừa thấy Trọng Hải đã yêu đây, lại còn yêu đến mức này nữa?
BẠN ĐANG ĐỌC
Luyến nhân thủ đại kỳ
Roman pour Adolescentshttps://sweetdeath4u.wordpress.com/dam-m%E1%BB%B9/toan-b%E1%BB%99-van/dam-m%E1%BB%B9-van/luy%E1%BA%BFn-nhan-th%E1%BB%A7-d%E1%BA%A1i-k%E1%BB%B3/ Luyến nhân thủ đại kỳ . Tác giả : Thư Hạ Nhi Thể loại : Hiện đại đô thị, nhất thụ nhất công, thế...