Jong Kook nhìn cô gái đang hoảng loạn trông rất thảm kia , anh không đành lòng nhìn , bước đến gần cô , anh dự định nói đôi ba câu an ủi ..
Cô gái đang hoảng , nhìn thấy anh đang bước tới , cô vội vàng chạy đi , cô ta chạy nhanh không nhìn về phía trước . Phía trước là cửa sổ và đây chính là căn hộ trên cùng của một tòa nhà 7 tầng .
Jong Kook đưa tay ra định đỡ cô gái theo phản xạ thì cô gái ấy , trước khi anh đến gần thì đã xuyên tường ... bay thẳng ra ngoài .. Jong Kook nhìn theo
- Xin hãy yên nghỉ ..
- Tôi vẫn chưa chết !
Jong Kook đang mặc niệm , anh chợt giật mình khi nghe có giọng nói sau lưng mình . Anh quay người lại , từ bao giờ , cô ấy lại ở sau lưng anh rồi ..
- Anh mau ra khỏi nhà tôi !
- Cô ah , cô đã bao lâu chưa từng nói chuyện với ai rồi ...
Jong Kook bỗng nhiên hỏi cô gái , cô trả lời theo phản xạ . Giọng nói có chút lúng túng ..
-Tôi... tôi ..không nhớ rõ đã bao lâu nữa , nhưng Không hẳn là nói , chỉ là tuần trước có một cặp vợ chồng bước vào căn nhà của tôi , nhưng khi tôi mời họ lịch sự bước ra thì họ lại vơ như không thấy tôi thôi ...
Vừa nói , cô vừa vân vê gấu áo . Dáng vẻ khổ sở , cộng với động tác tự nhiên đáng yêu . Anh bỗng mềm lòng ..
- Chỉ có anh là người duy nhất không bỏ qua tôi ....
- Thế những lúc cô 'ở nhà' đấy , cô đã làm gì ???
- Tôi đã làm gì ? Tôi...tôi..
Kim Jong Kook nhìn rõ những cử chỉ bối rối của cô ấy . Chắc chắn là cô ấy đã không nhớ được là mình đã và đang ở trong trạng thái nào ...
- ...nhưng chuyện đó là chuyện của tôi . Tại sao anh lại hỏi làm gì cơ chứ ??
Jong Kook thở dài , nhìn qua cô . Jong Kook tiến tới chiếc sofa màu đỏ phía sau lưng , anh ngồi xuống , cầm lấy chiếc cốc nước bằng sứ trên bàn . Hơi lạnh của chiếc cốc đọng thành những giọt nước phía bên ngoài thành cốc , Cô thấy anh định đặt chiếc cốc kia xuống mà không thèm lấy miếng lót , trong lòng khó chịu , cô la lên .
-Dừng ! Bộ anh không biết sử dụng cái đế lót sao ? !!!
- A , cô thật là ...
- Thật là cái gì ,, anh làm ơn đặt chiếc cốc lên miếng lót này giúp tôi đi có được không !!
- Oke ok , rồi đó , được chưa ?
- Ưm ..
-A .
- Gì thế ?
- Tôi còn chưa hỏi cô tên gì ?
-Tên ...tên tôi á ?
- Không lẽ tên tôi , à mà tên tôi là Kim Jong Kook nhé , tên của cô là ...
-Tôi...tôi..
- Nè , với cái dáng vẻ như thế , đừng nói với tôi là ngay cả tên mình mà cô cũng không nhớ nha ...
Cô gái lúng túng , nhìn trái nhfn phải . Anh ta nói đúng , hình như cô cũng quên mất điều này , tên của cô , cô không nhớ ....
-Yah ..
- Yah cái gì mà yah , tôi , tôi , tôi không muốn cho anh biết ngay bây giờ đó thì sao ?
Jong Kook nghi ngờ , có thật vậy chăng . Có một cái gì đó lóe lên trong đầu anh . Jong Kook nhớ đến những bộ phim nói về hồn ma mà mình hay coi lúc còn là thiếu niên , những linh hồn thường không siêu thoát được là vì quên mất cái tên của mình , nên mới vất vưởn tại nơi mà những người này thường hay lui tới nhất . Vô hình chung , chàng Kim đã xếp cô gái này , à mà linh hồn này , vào loại quên mất bản thân mình trước khi chết nên mới còn ở lại đây ...
- Cô đã chết rồi , nhưng vì một lý do nào đó nên mới không nhớ đến bản thân mình là ai trước khi chết , nên , hiện giờ , cô mới ở đây đúng không ?
- Cái gì chứ ! Cái tên này , tôi phải nói với anh bao nhiêu lần nữa anh mới chịu tin tôi chứ ! TÔI -- CHƯA CÓ -CHẾT !
- Vậy cô thử nói tên của mình ra tôi xem ..
Cô lại lúng túng , nhìn người đàn ông trước mắt nhấc chiếc cốc nước lên nhấp một ngụm , chuyển lực chú ý sang chiếc cốc , thì ....
-Tôi , tôi tên là Song Ji Hyo ...
Jong Kook ngẩng người , nhìn theo hướng nhìn của cô gái tên Song Ji Hyo ..
- Không phải , cô không phải tên Song Ji Hyo ..
- Đó chính là tên của tôi ..
- Không phải , cô không cần phải lấy tên của người khác như thế đâu Cô Ngố ..
-Tên tôi là Ji Hyo , không phải Ngố !!
Ji Hyo , cô có ấn tượng rất mạnh đối với cái tên này , cô có cảm giác , nó dường như là một với cô , nên cô mới dám khẳng định đến mức này ..
Kim Jong Kook anh lần đầu tiên trong đời mới cảm thấy bó tay đến mức này . Đưa tay lên xoa mạnh mái tóc . Anh cảm thấy mình quả thực cần mua một số đồ mới trong căn nhà này , chỉ vì khi chuyển đến đây , anh muốn sử dụng đồ đạt có sẵn trong nhà nên mới không mua mới , hiện giờ đây , anh muốn mua đồ mới vô cùng .........
~~~~~~
Mèo đã trở lại rồi đây ~~~
Sau một thời gian dài vắng hơi
có ai nhớ au không ? hi hi hi
BẠN ĐANG ĐỌC
[Spartace] Định mệnh - Mèo Yoichi
FanfictionLại là một tác phẩm về Spartace của chúng ta ... Mèo là một shipper Spartace trung thành Ai là bạn của Mèo thì nhào vô đê .... có ai hỏi hình này ep mấy thì là ep 53 nhoa ~~~ =^3^=