Cuộc sống của một doanh nhân trên cái đất Sài Gòn này thật không quá rảnh rỗi. Mấy ngày qua một phần vì bận rộn, một phần vì sợ không làm chủ được cảm xúc, Đằng Thiên không quay lại tòa nhà chung cư cổ nữa. Hôm nay nếu không phải vì một lời giới thiệu của cậu em rể tương lai, anh cũng dặn lòng không trở lại nơi này. Cuộc sống giống như chứa đựng muôn vàng sợi chỉ đỏ vô hình, cứ thế nối người này lại với người kia, dù cách bao xa cũng sẽ tìm về.
Người anh hẹn gặp hôm nay là một diễn viên nổi tiếng tên Niên Thành. Anh ta muốn thuê một căn hộ ấm áp vào đầu mùa xuân năm sau để làm galasell cho cô gái nào đó. Chuyện tình trong giới Showbit, Đằng Thiên không quá quan tâm. Ai cũng có riêng cho mình một chuyện tình, ai cũng có riêng cho mình một góc nhỏ bí mật.
Cuộc gặp gỡ chỉ xoay quanh chuyện làm ăn, họ đi xem qua vài căn hộ. Có chỗ người ta vừa chuyển đến, cũng có chỗ người ta sắp rời đi, một vài căn hộ trống hiếm hoi đang để biển cho thuê đi kèm số điện thoại. Anh ta hứng thú với tầng áp mái, đoán chừng là nơi đón màu nắng nhạt đẹp nhất của tòa nhà này. Đằng Thiên chỉ có thể lắc đầu từ chối, người chủ căn hộ này không có ý định cho thuê. Giữa hai người chưa tìm được đáp án chung, chào nhau rồi rời khỏi.
Chẳng hiểu vì lý do gì, mỗi lần trở ra từ nơi đó, chàng trai này luôn chìm vào những đoạn hồi ức mông lung. Anh lái xe đi được một đoạn đường khá xa trong trạng thái mơ hồ. Xe dừng lại một lúc lâu bên vệ đường, anh cũng không ý thức được. Mãi đến khi người ta bóp còi dục, chàng trai mới tỉnh mộng ngước nhìn xung quanh. Nơi anh đang đứng vừa hay là trường cấp ba đã từng theo học năm đó. Trời cũng vừa hay đổ mưa như muốn rửa trôi hết tầng dày thời gian che phủ hoài niệm.
Lá thư tình không được hồi âm nhanh chóng chìm vào quên lãng của mọi người. Nhưng Đằng Thiên chưa bao giờ bỏ cuộc. Cậu tìm hiểu và biết được cô bé có mái tóc dài, gương mặt xinh xắn, biết chơi piano, và học lớp chuyên văn ấy tên Di Yên. Một cái tên đẹp, lại mang cho người ta cảm giác mộng mị và bình lặng. Cái tên giống như quyết định một đời người, dáng vẻ mong manh, bờ vai gầy mảnh khảnh, khuôn miệng dịu dàng chỉ hay mỉm cười, và tính cách ít nói. Cả thanh xuân gom góp lại là những giờ ra chơi, cậu đứng chếch một góc nhỏ trên hành lang, ngắm nhìn cô bé ấy.
Cho đến một ngày đầu hè, lũ ve lột xác gọi nhau réo rắc rồi nín bặt dưới cơn mưa. Di Yên nép mình dưới mái hiên lớp học, tà áo dài trắng tém vén gọn gàng. Học sinh đã ra về gần hết, chỉ còn lại không quá mười người rải rác dọc hành lang. Đằng Thiên lơ đễnh ngắm người con gái ấy, mong cơn mưa không bao giờ tạnh nữa. Nhưng rồi trái tim như có một bàn tay đẩy cậu về phía trước, mặc kệ cơn mưa ẩm ương của Sài Gòn. Cậu học trò nhét vào tay cô bạn chưa quen đã thân chiếc áo mưa màu xanh lá, còn bản thân tung tẩy đạp xe hát vang dưới cuộc tấn công của hàng trăm giọt nước lớn nhỏ.
Để rồi ngày hôm sau, cô bé ấy đến tìm cậu. Cô nép vào cửa lớp, ngượng ngùng nói hai chữ "Cảm ơn" Đó cũng là lần thứ hai Đằng Thiên nghe thấy giọng nói của Di Yên, nếu không phải tiếng loa phát thanh cứ ồn ồn lên thông báo, cậu những tưởng thế giới này lúc ấy lặng yên. Gió ngừng thổi, chim ngừng hót, xe ngưng chạy, mặt đất chẳng có tiếng chân người đi. Tất cả những gì còn lại chỉ là giọng nói như thì thầm, tầng âm trải dài đến tận bên kia những bức tường xa tít tắp.
BẠN ĐANG ĐỌC
Những ngày lạc nhau giữa Sài Gòn
Mystery / ThrillerTruyện: Những ngày lạc nhau giữa Sài Gòn Tác giả: Thỏ lông xù. Thể loại: Lãng mạn, bí ẩn. .......... Cơn mưa bất chợt vào một ngày cuối đông, trên tầng áp mái, anh vô tình gặp lại người tình cũ. Hiện thực và quá khứ đan xen kết nối họ giữa dòng chả...